Nguyên Hãn thao thao bất tuyệt giảng giải các ưu khuyết điểm của hai loại động cơ. Nói chung là Tuabin hơi theo lý thuyết là không có điểm tới hạn. Vì là chuyển động xoay tròn quanh trục nên luồng khí thổi vào với áp xuất càng cao thì tuabin càng xoay nhanh, chính vì vậy loại động cơ này khó trong việc tăng tốc đột ngột hay việc khởi động từ vận tốc 0. Thế nhưng ưu điểm là khi đã đạt được đà thì vận tốc của nó là khủng bố và chạy rất êm và công suất của tuabin hoi về lý thuyết là không có hạn chế. Chỉ cần tăng kích thước nồi hơi và tuabin thì công suất muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Còn về động cơ pittong hơi thì việc khởi động rất tốt, tăng từ vận tốc 0 lên vận tốc cực đại rất nhanh. Thế nhưng chúng lại có hạn chế về tốc độ, giữa thanh chuyển ống hơi và trục pittong có quan hệ thuận nghịch thế nên về lý thuyết không thể tăng vận tốc quá nhanh. Việc trang bị loại nào cho hải quân lại một lần nữa bị lôi ra cãi nhau tơi tả giữa hội nghị. Nguyên Hãn lần này quyết không dấu nghề nữa, việc Nam Việt thay đổi công nghệ liên tục tạo nên một hậu quả nghiêm trọng là rất lãng phí. Hắn phải có phương án cải tạo sao cho không để hiện tượng sản phẩm vừa xuất xưởng lại bị thay thế hàng loạt.
Một bản kế hoạch tiếp theo được ném ra trên mặt bàn hội nghị:
- Chúng ta không thể chạy theo công nghệ rồi thay đổi liên tục về thiết kế chiến hạm được, quá lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-nam-viet-hai-quoc/1840610/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.