Chương trước
Chương sau
Sáng sớm ngày 10 tháng ba am lịch năm 1403, một vạn Hán tử bị bỏ rơi cởi trần tự trói bước ra khỏi doanh trại trực tiếp đầu hàng quân Nam Việt. Quả thật các Việt tử quân cũng rất kính nể các Hán nhân này, một tuần qua họ sống trong bao vây, lương thực can kiệt nhưng vẫn anh dũng phản kích quân Nam Việt, gây ra không ít khó khăn. Nay họ đầu hàng vì biết mình bị phản bội, bị lừa dối nên đầu hàng không phải vì sợ chết mà là muốn có được vài nhân chứng còn sống để vạch trần Dương Lăng mà thôi. Nguyên Hãn nhíu mày nhìn đám lính này, nếu loại trừ vấn đề thù hằn dân tộc ra thì hắn phi thường thưởng thức đám lính này.
Nhìn đám lính Nguyên Hãn nhiều lúc rất bội phục sự nhạy bén thế cục của Dương Lăng, nhưng hắn cũng rất khinh thường Dương Lăng nhất là lúc này. Vì lợi ích, vì mục đích mà hắn sẵn sàng bỏ qua những giá trị đích thực của cuộc sống.
- Thư đầu hàng của các ngươi ta đã đọc qua. Đúng là hi sinh anh dũng trên chiến trường thì còn được, chết khuất nhục như các ngươi đúng là khó chấp nhận... Tuy các ngươi tàn sát 30 vạn dân là theo mệnh lệnh của Dương Lăng thê nhưng tội của các ngươi không thể chối bỏ, vì đến cả người già trẻ em phụ nữ các ngươi đều sát hại. Thế nên tội chết có thể châm trước nhưng tội sống khó tha, các ngươi cả đời sẽ không giải ngũ mà sống kiếp quân nhân bảo vệ người dân nơi đây, chuộc lại tội lỗi mình đã gây ra. Còn về chuyện quay về Bắc Minh vạch trần Dương Lăng hay là thôi đi. Các ngươi quá ngây thơ rồi, Dương Lăng là ai? Há mọi người tin hắn hay tin các ngươi. Các ngươi có tin là nếu các ngươi im lặng coi như đã chết thì người nhà các ngươi còn yên ổn mà sống. Chỉ cần các ngươi mò về Bắc Minh sẽ có cái mũ phản quân đầu hàng giặc, nói lời bịa đặt mê hoặc nhân tâm... nếu không bị chém cả nhà thì là chuyện không tưởng..... các ngươi quá mu muội rồi. An an ổn ổn mà xây dựng lại những già các ngươi đã phá hoại cho ta.
Tất cả quân Bắc Minh và quân Nam Việt đều ngạc nhiên đến ngây người, bọn họ không thể theo kịp suy nghĩ của vị Vương gia này. Mà cũng đúng, lính theo lệnh mà làm thì vô tội, thế nhưng tha bổng như vậy có quá mức nhân từ không? Sự thật là để đào tạo được 1 vạn người biết bắn súng thì dễ, nhưng đào tạo 1 vạn chiến sĩ quả cảm biết bắn súng thì không hề đơn giản. Có lẽ trong tay Dương Lăng có 100 vạn biên quân phương Bắc anh dũng nên hi sinh 1 vạn là đơn giản nhưng Nguyên Hãn thì không. Đơn giản vì yêu tài mà tha thôi. Những lời nói của Nguyên Hãn quá hợp lý, giờ có thả 1 vạn lính này về Bắc Minh thì họ cũng chẳng về. Đừng nói phải vượt qua Nam Minh địch quốc, dù có vượt qua thì đón chờ họ cũng là diệt tộc mà thôi.
Mà đạo quân này căm thù nhất là ai? Chính là Dương Lăng, họ ở lại đây chỉ có thể trung thành phục vụ Nguyên Hãn mới có ngày báo được thù. Chỉ cần vài ba năm ở đây, cưới vợ sanh con, quen với nếp sống của Nam Việt thì họ sẽ hoàn toàn bị đồng hóa thành một thể mà thôi.
- Tội nhân Từ Thạch Hải thay mặt toàn tướng sĩ tội quân cảm tại Vương Gia miễn tử. Chúng tôi xin thề đời đời phục vụ,trung thành với Vương Gia báo đáp ân tái sinh này. Đời đời bảo vệ Luzong đảo... xin thề sát chiết Dương Lăng trả mối thù này.....
- XIN THỀ...... XIN THỀ.... XIN THỀ.....
Cả vạn quân cùng la lớn lập lại lời thề, họ đã có nhà không thể về, giờ đây tại mảnh đất thấm toàn máu do họ gây ra lại thành quên hương thứ hai của họ.
Vấn đề Luzong đi vào quy củ, 30 vạn dân Luzong dời đến các miền khác của Nam Việt, họ tranh cướp nhau để có các suất đi này, còn 30 vạn Việt tộc đến nơi này thay thế cho Luzong dân cũng được tiến hành. Công cuộc xây dựng kiến thiết diễn ra khắp Luzong. Các nhà máy dần mọc lên, nhất là ximang vì đá múi lửa ở đây làm ximang chất lượng cao hơn hẳn tại Hải Nam. Các mỏ thép lần lượt được mò ra, đúng là nơi vùng đất núi lửa còn đang âm ỉ này khoáng sản quá nhiều và dễ khai thác. Đến tháng 4 thì mỏ niken, crom cũng được tìm ra... nói đến crom thì cũng quá là hi hữu, việc quan trọng nhất là tìm niken theo lời Vương Gia là quặng màu đen óng ánh kiểu than đá nung ở 1400 độ C sẽ nóng chảy, có thông tin này thì việc tìm quặng không còn khó khăn. Thế nhưng lùng khắm nơi không ra được Niken thì lại tìm được loại quặng màu đỏ óng ánh, lúc đầu tưởng đá quý nhưng nó quá giòn nên không phải, các công tượng cho nung thì đến tân 2000 độ C mới nóng chảy. Vậy là thành phẩm kim loại dẻo có ánh bạc được gửi về Nam Việt. Nghe mô tả xong Nguyên Hãn đập bàn cười ha ha, là Crom còn hiếm hơn Niken nhiều. Vậy là Luca, Trần Quân, Nikola lại vây tới hỏi xem nó có tác dụng gì.... tỉ lệ thì Nguyên Hãn không thể nhớ nhưng tác dụng của Inox là thép với lượng cao Crom thì nguyên hãn quá nhớ... chịu nhiệt, chịu ma sát, tăng tính dẻo cho thép v.v..... rất thích hợp cho vào các linh kiện động cơ cùng với lượng nhỏ Silic, Molypden, Mangan và Niken nó sẽ tạo nên các hợp kim thép với tính chất hoàn hảo cho các động cơ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.