Lại nói về Tiểu Đóa đang ở đâu, nàng say sóng không dậy nổi thế nên giờ đang nằm bẹp trên một chiếc xe ngựa hạng sang có mui đang đi sau cỗ xe ngựa mui trần của Nguyên Hãn và Chu Tuyết. Hai người đang tay trong tay hạnh phúc vẫy chào nhân dân. Từ lai triều về Đông Kinh cũng phải 30km thế nên sau đó đổi hết sang xe ngựa có mui vậy. Phải nói quan chức chính phủ Nam Việt vì lương cao nên chơi trội, mỗi ôn đều tậu cho mìn một chiếc xe ngựa kiểu mới như vậy. Tuy không thể sang trọng một cách bá đạo vàng bạc dát lung tung như của Nguyên Hãn nhưng cũng khá ăn chơi, quan trọng xe ngựa giờ đây ở Nam Việt thành mốt như kiểu ke oto thời hiện đại. Nó phần nào thể hiện đẳng cấp người ngồi xe. Cả một nhà máy chuyên chỉ sản xuất xe ngựa đã ra đời để phục vụ nhu cầu này, doanh thu của nó chỉ kém hơn buôn bán vũ khí tại Nam Việt thôi. Vì xe ngựa này còn có hai thị trường xuất khẩu lớn vô cùng là Nam Minh và Đại Việt, nhất là Nam Minh đơn đặt hàng của họ khiến Nhà máy kín lịch đến cuối năm sau. Hai phân xưởng chế tạo mới đang được xây dựng, hơn hai ngàn thanh thiếu niên cả trai lẫn gái đều có thể được tuyển dụng đang được đào tạo thành công nhân phân xưởng. Ngoài ra có rất nhiều các thương nhân đánh hơi thấy mùi tiền cũng gửi con em mình đóng tiền học nghề và thành lập nhà máy lắp ráp tại các thành thị khác trên Nam Việt. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-nam-viet-hai-quoc/1840554/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.