Thế nhưng sự đời không bao giờ là mơ. Trên đường về Chiết Giang hắn bắt gặp một đội chiến hạm một lâu thuyền, ba phúc thuyền, bốn Chiến Hạm nhỏ bé này cho hắn một cảm giác rất lạ, một cảm giác không an toàn. Hắn ra lệnh đuổi theo bằng được. Nhưng Lâu Thuyền của Dương Lăng là một tòa thành trì di động trên mặt biển, có cả các khối thép dát mỏng bảo vệ nơi hiểm yếu, nhưng tốc độ của nó kể cả có mái chèo trợ giúp thì phải nói rất là thong thả.
Vậy là 20 phúc thuyền vọt lên đuổi theo, về bản chất phúc thuyền phải nhanh hơn lâu thuyền. Nhưng phúc thuyền bên nhà Minh trở pháo quá to và nặng toàn là lòng 200mm dày đến gần 10cm, nhưng chúng có nòng xoắn và bắn khá xa là gần 2km mỗi khẩu nặng đến 14 tấn mà bố trí dày dày đặc 2 bên mỗi bân 30 khẩu pháo mũi 5 đuôi 4 vì thuyền phương đông là thuyền hình chữ nhật nên đầu đuôi bố trí nhiều pháo hơn. Còn lâu thuyền của Iamachi thì mỗi khẩu pháo nặng chên dưới 4 tấn, trọng tải it hơn thành thử hai bên khoảng cách không đổi, mà có xu hướng nhích lên. Ba phúc thuyền của Nam việt thì càng không bàn nếu họ không vướng lâu thuyền thì đã chạy từ lâu.
Tính cách của Trần Đốn khả nóng nảy hắn được giao cho chỉ huy mộ thuyền. Hắn là dân du mục lần này chinh chiến bộ phân 500 hoả thương kỵ của hắn lập công lao lớn nhất. Vói gần 2 tháng lênh đenh trên biển con vịt cạn này rất hứng thú với chiến hạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-thoi-le-so-nam-viet-hai-quoc/1840471/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.