" Con bé Mẫn Chi này, tài nấu ăn không tồi đâu nha."_ Hạc Linh gắp một miếng thịt bỏ vào miệng rồi nói. 
" Cậu ấy mà nghe được chắc bay lên tậng mây xanh đấy."_ Hạc Thần bậc cười. 
" Em với con bé ấy là thế nào đây?"_ Hạc Linh chống cả hai tay chớp mắt nhìn anh. 
" Khụ… "_ Hạc Thần nghe thấy liền sặc cả cơm vội cầm lấy ly nước uống sạch. 
" Sao thế? Chị còn chưa nói gì mà đã trúng tim đen rồi à?"_ Hạc Linh đá chân mày với anh nở một nụ cười… gian manh. 
" Không có… Em, em đang theo đuổi cậu ấy."_ Hạc Thần ngập ngừng nói, mặt hiện lên vài vệt đỏ. 
" Ồ ồ, được đó. Chưa gì mà chị đã có cảm tình tốt với con bé ấy rồi. " 
Hạc Linh bậc gì vì cô chưa từng thấy biểu cảm ấy trên gương mặt của Hạc Thần bao giờ, ngay cả khi trước đó anh nói với cô là đang cùng Hân Chi yêu đương. 
Hạc Linh còn tưởng người em trai này sẽ chẳng bao giờ có cảm giác ngại ngùng giới thiệu người yêu là gì luôn ấy chứ. Xem ra là cô nghĩ sai rồi, em cô đang đỏ bừng cả mặt kia kìa. 
Sáng sớm Mẫn Chi đến lớp đã nhìn thấy Ngũ Hoàng đã nằm trên bàn gục đầu ngủ, đưa mắt nhìn lên đồng hồ treo cuối lớp chỉ mới có 7 giờ 15 phút mà. Hôm nay cô đến lớp sớm một chút vì muốn viết bài, bài vỡ đều dồn lại cho chép xong. 
Đang ghi ghi chép chép thì cô lại đưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-qua-khu-tu-cuu-vot-ban-than/3585726/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.