Âm thanh nhạc chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ phức tạp của Mẫn Chi, kịp lúc dừng lại hành động của Hạc Thần và… 
" Có… có người đến kìa…" 
" Mau, mau mặc quần vào…" 
" Giúp em mặc áo đi…" 
Hai người kia giật mình cuốn cuồn mặc lại quần áo, Ân Mẫn Chi vội vã tắt âm điện thoại lấm le lấm lét nhìn hai người họ đang thi nhau mặc áo rồi chạy về hướng khác. 
" Phù…"_ Cô thở phào nhẹ nhõm rồi tách ra khỏi người của Hạc Thần. 
" Suýt chút nữa thì…" 
" Tớ nghe…" 
Ân Mẫn Chi mở máy lên nghe điện thoại liền nghe thấy tiếng Thương Tinh la lớn vì bên kia khá ồn. 
" Cậu đang ở đâu vậy? Đang vui mà tự dưng đi đâu mất vậy?" 
" Tớ… tớ đi vệ sinh, tớ ra ngay đây."_ Mẫn Chi ngập ngừng không nói chuyện kia ra. 
" Ừm, Hạc Thần có đi với cậu không? Tớ không thấy cậu ấy ở đây." 
" Có… tớ hơi sợ ma nên kéo cậu ấy đi cùng." 
" Được rồi, vậy thì không sao."_ Cô chỉ sợ có chuyện gì xảy ra, sau đó liền cúp máy. 
" Chúng ta đi ra thôi, các cậu ấy đang lo lắm…"_ Mẫn Chi xoay người định đi thì Hạc Thần kéo tay cô lại. 
" Đợi… đợi một chút." 
" Hửm? Sao vậy? Cậu thấy không khỏe ở đâu à?" 
Vì tối quá cô không thấy rõ mặt anh nên đã bật đèn pin điện thoại lên, Hạc Thần cản không kịp. 
" Cậu… "_ Còn chưa kịp nói mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-qua-khu-tu-cuu-vot-ban-than/3585715/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.