" Tớ... có việc nên mới về giờ này..." 
Ân Mẫn Chi nhìn xuống chân mình, thật sự cô cũng không muốn đâu. Nhưng giờ cũng trễ, con đường cô vừa đi qua lại khó mà bắt được xe taxi hay xe khác nên cô đành phải tự đi bộ về ấy chứ. 
" Tôi đưa cậu về."_ Hạc Thần đi tới nhặt nón bảo hiểm lên, rồi đi trước, Mẫn Chi đi theo sau. 
" Sao cậu biết tớ ở đây vậy?"_Ân Mẫn Chi lên tiếng hỏi. 
" Tình cờ đi ngang qua... Tôi không có nón bảo hiểm khác... cậu đội cái này đi."_ Hạc Thần đưa nón trên tay mình cho cô, lại chằng để cô nói gì mà đội lên luôn. 
Hạc Thần nhìn ba lô mà cô đeo trên vai, mới chau mày hỏi. 
" Dạo này tôi không thấy cậu đến trường, vậy mà giờ này cậu lại đeo ba lô đi lang thang ngoài đường à?" 
" Không phải, do tớ có việc bận nên..."_ Ân Mẫn Chi cắn môi không biết phải nói thế nào. 
" Là việc gì?"_ Hạc Thần 
" Tớ... tớ... " 
" Cậu theo dõi người đàn ông đó làm gì?" 
Lời nói này của Hạc Thần làm cho cô vô cùng ngạc nhiên đến mở to mắt nhìn anh. Sau đó tháo nón ra nhìn anh đang thản nhiên dựa vài xe mô tô của mình nhìn cô. 
" Sao cậu biết?" 
Việc theo dõi Lâm Dịch cô làm vô cùng cẩn thận, cô đoán chắc chắn không ai có thể biết được chuyện này. Vậy mà Hạc Thần lại biết là sao? Và trong ba lô là toàn bộ bằng chứng mà cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-ve-qua-khu-tu-cuu-vot-ban-than/3585697/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.