hi thức dậy hắn vô cùng nhạcnhiên khi nàng vẫn ngủ cùng hắn ,nhìn nàng ngủ trông rất đẹp ,vô thức,hắn đặt lên môi nàng 1 nụ hôn coi như chào buổi sáng ,Hàn Băngbị đánhthức ,phát hiện ra hắn đang Kiss mình thí có chút ngượng ngùng rồi nói :
-ngươi có biết “ nam nữ thọ thọ bất tương thân” ko vậy_Hàn Băng
-dễ nhiên là ta biết câu đó nhưng……. _hắn dừng lại cười nụ cười nửa miệng thường trực ,đoạn hắn nói tiếp :
-nhưng ta với nàng ngủ chung từ lâu rồi như thế đâu còn gọi là “thụ thụ bất tương thân
Nghe hắn nói ,hàn Băng đơ luôn ko nói dc câu gì ,hắn hỏi:
-sao nàng vẫn chưa đi ,mọi lần nàng bỏ đi từ sớm mà
-ngươi bị “lú” ak ,hôm qua ngươi mang ta từ ngoài vào đây còn nói gì nữa ,với lại thứ nhất ngươi mang ta vào đây nên ngươi phải có bổn phận dưata ra ngoài ,thứ hai ,ta là người ngoài ko biết đường ra thì ra bằngcánh nào ,thứ 3 ta vẫn muốn ở đây chơi ,vậy đi ,để cho ta ngủ ,nói rồiHàn Băng tiếp tục chìm vào giấc ngủ còn dang dở,còn hắn thì lúc sau cónô tì đến giúp hắn mặc long bào ,rửa mắt ( nói chung là vệ sinh cánhân,mà người nô tì đó ko thấy Hàn băng nha vì tên Hoàng Thượng kiađóng rèm rồi ) rồi mang 1 ít điểm tâm vào để ở bàn
Sau khi lên triều hắn trở lại vẫn thấy Hàn Băng ngủ ,hắn gọi nàngdậy,Hàn băng bị gọi dậy vô cớ thí tức giận vô cùng ,theo thói quen ,nàng nói :
-để ta ngủ đi mà ,năn nỉ
-tân nương ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-thoi-gian/174475/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.