Cả ba người họ nhanh chóng rút lui, nhà trọ thì hỗn độn, hết sức hoang tàn. Hai tên sát thủ lập tức phi đến chắn trước người ta, một thân đằng đằng sát khí khiến kẻ khác không dám tới gần.
Có thể cảm nhận rõ hơi thở hỗn loạn trong căn phòng trọ yên tĩnh. Ta hơi ngẩn người, có chút khó hiểu nhìn nữ tử đột nhiên xuất hiện ở trước mắt mình. Sao nàng có thể tìm đến nơi này?
"Sao vậy? Không thể tin được sẽ gặp ta ở chỗ này sao?"
Nàng che cánh tay lại, sắc mặt hơi tái nhợt, vết máu lộ rõ trên bộ y phục màu xanh nhạt, chắc nàng bị thương khi đánh nhau rồi.
Nghe thấy giọng nói châm chọc của nàng, ta giật mình tỉnh táo, không khỏi thở dài, cười chua xót.
"Các ngươi về trước đi, ta biết nàng ấy, nàng sẽ không đả thương ta đâu!"
Hai tên sát thủ mặc áo đen dường như muốn nói điều gì đó, nhưng lại thấy ta liếc mắt một cái, nên đành trầm mặc lui ra. Đối với bọn họ mà nói, cuộc sống này chỉ có tuân thủ.
"Cát Cánh tỷ tỷ, tỷ bị thương rồi, theo ta vào phòng băng bó một chút đi."
Cát Cánh tỷ tỷ có hơi kinh ngạc nhìn ta, giống như khó hiểu vì sao ta lại bình tĩnh đến vậy. Nàng cứ tưởng rằng ta sẽ phẫn nộ, dù sao thì chuyện ta bị Liên Thành Chích phát hiện dẫn đến cái chết của Tiểu Y cũng đều do một tay nàng làm.
Nhưng mà nàng không biết, đến bây giờ, những ký ức đó đã bay theo làn gió mất rồi. Có một số thứ sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-thiep/1192923/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.