Từ đằng xa đã nghe thấy tiếng cười đùa phát ra từ Phượng Nghi Cung. Giọng nói trẻ trung, dịu dàng êm tai kia không phải là của Thái Hậu, thế thì ở chốn Hoàng cung này, còn có nữ tử nào to gan đến vậy, dám cười đùa trong Phượng Nghi Cung?!
Vừa bước vào cửa cung, chưa kịp nhìn thấy bóng dáng của Thái Hậu, ta đã bị người trước mắt dọa cho giật mình, kinh sợ lùi lại hai bước, đưa tay lên che ngực, trừng mắt nhìn nàng. Sự u ám và lạnh nhạt che giấu dưới gương mặt điềm đạm đáng yêu kia chính là ác mộng suốt đời ta không thể quên!
"Ha ha, Duệ Khâm Vương phi, chúng ta lại gặp nhau rồi, người còn khỏe không!"
Nàng không quan tâm tới sự kinh hãi của ta, cũng mặc kệ mấy tên thị vệ đang kinh ngạc, từng bước tới gần, bức ta lùi tới cạnh cửa, khi không còn chỗ lui nữa mới nở nụ cười nhạt, ánh mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo.
"Lần trước không chỉnh chết ngươi, coi như ngươi mệnh lớn, nhưng bây giờ thì chẳng ai cứu nổi ngươi đâu......"
"Li Nhi không được vô lễ, mau mời Vương phi xinh đẹp của chúng ta vào đi!"
Một giọng nói trong trẻo từ Phượng Nghi Cung truyền ra, gương mặt dữ tợn của Li Nhi trong chớp mắt lại khôi phục dáng vẻ động lòng người, trước khi đi còn không quên trừng mắt nhìn ta.
"Tiểu thư nhà ta cho gọi ngươi vào, nếu dám bất kính thì biết tay ta!"
Tiểu thư nhà nàng? Ta run rẩy đứng dựa vào cửa, trong lòng không khỏi sợ hãi.
Tiểu thư kia hẳn là nữ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-thiep/1192908/chuong-61-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.