Chương 37: Chuyển biến
Edit&Beta: OtakuNhini
Không biết sau đó đã xảy ra chuyện gì,chỉ biết rằng màn sương mù nặng nề che trước mắt như đã ngăn cách ta với thế giới, linh hồn như thoát khỏi thân thể, cái gì cũng không thấy rõ, không nghe rõ
Khi đó,ý nghĩ duy nhất trong lòng ta là,cứ chết như thế này mới là hạnh phúc…
Khi tỉnh lại đã là 7 ngày sau.Vừa mở mắt đã thấy mình nằm trên chiếc giường ở Thính Thuỷ Các
Bên ngoài trời tối đen như mực,che lấp vạn vật, không nhìn rõ bất cứ thứ gì.
Chỉ có ánh nến nhẹ nhàng lay động theo làn gió,quầng sáng nhàn nhạt chiếu rọi cảnh vật, trên mặt đất chỉ có chiếc bóng lặng lẽ của ta.
Nơi nơi đều im ắng,lạnh lẽo tới mức khiến cho lòng cũng rét run lên.Bên giường là bóng dáng nhỏ bé của Tiết Y nằm sấp,đang chìm vào giấc ngủ.
Ta muốn cử động, nhưng không thể động đậy một chút nào, muốn nói,cũng không mở miệng nói được
Chỉ có nước mắt là đua nhau rơi xuống.
Có một lỗ hổng trong trái tim,mà ngay cả sức để oán hận cũng không có, thế gian này phồn hoa là thế, nhưng ta thì vẫn mãi cô đơn
Thân thể lạnh băng,ta vẫn nhớ rất rõ cái lạnh thấu xương của dòng nước được dùng để tẩy rửa kia, trên người đều là vết thương xanh tím, miệng vết thương mấy lần vỡ ra rồi đóng thành vảy
Nhưng vì sao lại đau đến thế này? Chỗ nào cũng đau như bị xé rách,đau tận trong lòng, đau thấm vào linh hồn.
Không lâu trước đây ta vẫn còn là bảo bối được Lăng ca ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-thiep/1192883/chuong-37.html