Chương 2: Trúng độc 
 Edit&Beta: OtakuNhini 
 Ta nằm ngửa ở trên giường, hai chân các ở mép giường, càng không ngừng lắc lư. 
 Tiếng phát ra từ xiềng chân thật sự rất mỹ diệu, những âm phù độc lập tạo thành nhạc khúc tuyệt mỹ_ là tâm hồn cô độc của ta 
 Tràn ngập trong mật thất đều là hương vị của đồ ăn...... 
 Đây là lần thứ mấy của ngày hôm nay ? 
 Lần thứ bảy... hay là lần thứ tám? 
 Ta hiện giờ rất yêu thích loại trò chơi này,ít nhất thì,vui hơn là lẳng lặng ngây ngốc chơi một mình 
 Ta cười khanh khách , khuôn mặt ngây dại dần dần hiện ra nét hưng phấn,lóng lánh mà sáng rọi. 
 Từ chiếc cửa sổ nhỏ nhìn ra tứ phương lại truyền đến động tĩnh,khóe miệng ta chợt khinh rẻ, những người này thật đúng là chưa từ bỏ ý định. 
 Đương nhiên, ta hy vọng bọn họ tiếp tục, ta đã lâu không được vui vẻ rồi 
 Ta vẫn nghĩ không thông, nếu người nào đó hận ta đến vậy, cần gì phải để ý ta có ăn cơm hay không, có bị đói chết hay không chứ?? 
 Khiến ta đói vài bữa, không phải càng giải được hận sao? 
 Ta xoa xoa đầu,thật không nghĩ ra mà...... 
 Nhưng quản hắn làm gì,muốn hận thì cứ hận đi, dù sao cùng ta cũng không còn sức mà để tâm nữa 
 Ta sờ sờ bụng, lại nhìn nhìn đồ ăn vừa được đưa tới 
 Muốn ăn sao? Ta như thế mà lại cảm thấy đói bụng,ta còn tưởng rằng mình đã chết lặng đến mức đối với chuyện gì cũng không có cảm giác. 
Mạnh mẽ đứng dậy, ta vỗ nhẹ xiềng chân, quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-thiep/1192848/chuong-2.html