Ôn Tình Noãn càng nói càng kích động: “Lương Mặc, công bố sớm với công bố muộn hay ai công bố thì có sao chứ? Em với anh vốn đã chuẩn bị đính hôn, hơn nữa, kể cả bây giờ anh đã cưới Lương Tiểu Ý, nhưng chẳng phải vì báo thù thay em mới cưới cô ấy sao. Vả lại anh sắp ly hôn với cô ấy rồi còn gì!”
Ánh mắt của người đàn ông lạnh như băng: “Tại sao cô biết tôi sắp ly hôn với cô ta?”
Ánh mắt ửng đỏ của Tô Lương Mặc khiến Ôn Tình Noãn sợ đến mức ngón tay run rẩy chỉ vào Lương Tiểu Ý: “Là, là cô ấy nói. Em, em…Lương Mặc…”
Nghe xong, ánh mắt của người đàn ông bỗng khựng lại, sau đó nhìn về phái Lương Tiểu Ý đang đứng ở bậc cầu thang, anh nheo mắt lại không biết đang nghĩ điều gì.
Giơ tay ra, kiên quyết kéo bàn tay Ôn Tình Noãn đang ôm cánh tay anh ra, anh cũng không thèm nhìn Ôn Tình Noãn, ánh mắt nhìn chằm chằm Lương Tiểu Ý, căn chặt răng, nhưng lại ra nói với Ôn Tình Noãn: “Trước đây chúng ta đúng là chuẩn bị đính hôn. Nhưng, chúng ta còn chưa đính hôn. Tô Lương Mặc tôi quyết định chuyện gì cũng không cần người ngoài khua tay múa chân”
Khuôn mặt Ôn Tình Noãn cắt không còn giọt máu, cô không dám tin Tô Lương Mặc lại nói ra những lời máu lạnh như vậy.
“Quay về chuyển lời cho Ôn Chấn Hải, lần sau nếu còn dám động chân động tay vào chuyện của nhà họ Tô Tô Lương Mặc tôi, thì chuyện làm ăn của nhà họ Ôn cũng coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-tan-vo-yeu-tong-tai-xin-dung-hoi-han/972914/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.