Chương trước
Chương sau

Chương 190
 
“Hahaha … Em định gọi cho ai vậy? Gọi đi! Em có gọi đến khàn cổ dát họng cũng không ai đến đây để cứu em đâu!” Hắn vừa nói vừa tiến gần lại cô. Khi đôi bàn tay dơ bẩn ấy sắp chạm đến mặt cô, Lương Tiểu Ý há miệng cắn thật mạnh vào nó.
 
“Aaaaal” Tên côn đồ ấy hét lên đau đớn, tát một cái thật mạnh vào mặt Lương Tiểu Ý, bộc lộ bản chất hung dữ: “Mẹ kiếp con điên chết tiệt này! Uống rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Hôm nay mày đừng hòng thoát khỏi tay tao!”
 
“Aaaaal” Lương Tiểu Ý sợ hãi hét lên.
 
“Tiểu Ý? Tiểu Ý?”
 
Lương Tiểu Hãi hoảng loạn bật dậy. May mắn thay, trước mắt cô không phải là gương mặt xấu xí của tên côn đồ kia.
 
“Lương Mặc?” Cô lại mơ thấy ác mộng? Lương Tiểu Ý bối rối xoa xoa cái đầu đang đau nhức của mình: “Tự nhiên cảm thấy thật nóng. Em phải đi tắm chút.”
 
“Ừ, được” Giọng nói dịu dàng của anh đem lại cho cô cảm giác thật an toàn.
 
Nhấc chiếc chăn mỏng ra, Lương Tiểu Ý xoay người bước vào căn phòng tắm được thiết kế ngay bên trong phòng ngủ.
 
Đợi cho đến khi Lương Tiểu Ý bước vào phòng tắm, Tô Lương Mặc ngồi trên giường, cánh tay dài mảnh khảnh cầm lấy bao thuốc lá được đặt trên mặt tủ cạnh giường, lấy ra một điếu thuốc cùng một chiếc bật lửa Zipo màu bạc rồi châm thuốc.
 
Trong phòng ngủ, gương mặt của người đàn ông bị che khuất trong màn sương trắng mờ ảo, đôi mắt đen nhìn xa xăm như đang suy tư điều gì đó.
 
Lúc nãy, Lương Tiểu Ý dường như lại gặp ác mộng. Chắc hẳn cô đã mơ thấy một điều gì đó khủng khiếp lắm.
 
Anh bị đánh thức bởi tiếng gào hét của cô. Khi tỉnh dậy, Tô Lương Mặc thấy người phụ nữ bên cạnh anh đang không ngừng sợ hãi, hoảng loạn, la hét trong tuyệt vọng: “Đừng! Đừng lại gần! Xin các anh! Đừng…”
 
Tô Lương Mặc nhíu mày, đôi môi khẽ thốt lên: “Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với cô ấy vậy?”
 
Trong bóng tối, chỉ có ánh sáng chiếu ra từ phòng tắm mờ ảo. Trên giường, ánh sáng le lói từ đầu thuốc lá khế lóe lên.
 
Lương Tiểu Ý im lặng trong phòng tắm, để nước lạnh xả thẳng xuống người như muốn gột trôi đi những sợ hãi ban nấy.
 
Cô nghĩ bản thân mình cần phải bình tĩnh.
 
Trời tháng 9 có chút không thích hợp để tắm nước lạnh vào ban đêm. Nhưng tại thời điểm này, đây có lẽ chính là điều mà cô muốn làm nhất.
 
Dưới mái tóc rối bù, Lương Tiểu Ý khẽ nhắm mắt lại, để nước lạnh hạ thân nhiệt của cô xuống, cũng như gạt đi cơn ác mộng thời trung học đó?
 
Trong phòng ngủ, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy róc rách, đôi mắt sâu thảm của Tô Lương Mặc chậm rãi nheo lại, hướng mắt nhìn về phía ánh sáng rọi ra từ phòng tắm. Ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào đó như không có ý định rời đi. Điếu thuốc trên tay gần như đã tàn, anh cũng không chú ý đến nó cho đến khi tàn thuốc rơi xuống khiến cho ngón tay bị bỏng rát.
 
Tô Lương Mặc lặng lẽ liếc nhìn điếu thuốc trên tay, rồi hờ hững dập tắt nó trong chiếc gạt tàn được làm bằng pha lê đặt bên giường. Sau đó nhấc chăn ra, đi đôi dép được đặt gọn gang dưới chân dường, cơ thể rắn chắc ấy đứng dậy, lặng lế tiến về phía cửa phòng tắm.
 
Ánh sáng từ phòng tắm rọi ra, đôi mắt của Tô Lương Mặc lóe lên vẻ phức tạp.
 
Anh nên làm gì đối với cô?
 
Tiếp tục? hay là…
 
Tuy nhiên, tất cả những cảm xúc phức tạp ấy đều biến mất ngay sau khi anh đẩy cánh cửa phòng tắm ra…
 
Đôi mắt của Tô Lương Mặc trợn to?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.