Tuyết Tiêu ngơ ngẩn nhìn góc nghiêng của hắn, hờn dỗi đáp: "Nếu em không thích anh thì làm sao bây giờ?"
Lạc Thanh Phong mím môi không đáp.
Tuyết Tiêu chớp mắt chờ.
Một hồi lâu, mới nghe hắn khàn giọng nói: "Tôi nỗ lực thử xem."
Ngu ngốc.
Tuyết Tiêu nghe xong quả thực muốn cười, kéo kéo khóe miệng, nhưng lại phát hiện mình cười không nổi.
Cô xoay người Lạc Thanh Phong qua, tròng áo hoodie cho hắn, giúp hắn kéo áo xuống, thấp giọng nói: "Sau này anh sẽ thích người khác thôi."
Lạc Thanh Phong buồn bực đáp lại: "Không đâu."
"Kỳ thật em cũng không muốn anh thích cô ta." Tuyết Tiêu tự mình lẩm bẩm.
Lạc Thanh Phong nghiêng đầu nhìn lại.
"Bởi vì cô ta có khả năng không đối tốt với anh, anh đừng thích một người không đối tốt với anh." Tuyết Tiêu nói xong, lại trầm mặc thu tay về.
Lạc Thanh Phong đánh vỡ trầm mặc, cong môi hỏi: "Tôi thích ai mới được?"
Tuyết Tiêu: "Em cũng không đối tốt với anh."
Trong mắt Lạc Thanh Phong xẹt qua một nét trào phúng: "Em tình nguyện tin tưởng tôi sẽ thích người khác, cũng không tin tôi thích em."
Tuyết Tiêu chớp mắt.
Cô nào có tư cách hoài nghi Lạc Thanh Phong thích ai.
Chỉ là trong lòng rối rắm thành cuộn len, cô cứ ở bên trong lòng vòng, muốn đi ra, nhưng lại không tìm thấy đường.
Lạc Thanh Phong cầm áo chỉnh chỉnh lại cho ngay ngắn, giơ tay vuốt mồ hôi trên mặt, đứng lên, đưa lưng về phía cô nói: "Tôi đi ra ngoài nhìn thử."
Tuyết Tiêu duỗi tay bắt lấy hắn, kéo hắn trở về: "Em đi cho,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-tam-nam-chinh-hac-hoa-o-mat-the/748855/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.