Ánh mắt Lạc Thanh Phong u lãnh nhìn lại Lạc Ngôn.
Tuyết Tiêu nói: "Đừng để anh ta đụng tới, anh ta có thể vô hiệu hoá dị năng."
Vừa mới dứt lời, Lạc Ngôn dí tay mạnh hơn, lưỡi dao khiến da bị trầy chảy máu, Tuyết Tiêu bị đau nên nhíu mày.
"Rất có mắt nhìn đấy." Lạc Ngôn cười lạnh, nhìn Tuyết Tiêu, bỗng nhiên nhướng mày, "Từ từ, trước đó anh gặp qua cô em rồi phải không?"
Tuyết Tiêu không nói chuyện.
Lạc Ngôn bỗng nhiên nở nụ cười, sắc mặt trào phúng nhìn về phía Lạc Thanh Phong nói: "Anh đây luôn nhớ người đẹp rất lâu, thằng nhãi mày hồi trước đến rạp chiếu phim đi cùng với con nhóc này, đúng không? Không nghĩ tới luôn, Lạc Thanh Phong, hai đứa mày ở mạt thế vậy mà vẫn còn ở bên nhau, các vận khí này của mày, tốt quá khiến người ta đố kỵ."
Mắt Lạc Thanh Phong lạnh lùng nhìn gã nói: "Thả người ra, tao thả mày đi."
"Thả chứ, đương nhiên phải thả, em dâu tương lai của tao mà, sao nỡ lòng làm con bé bị thương được." Lạc Ngôn uy hiếp nói, "Nhưng mày phải ném khẩu súng lại đây, còn phải dò đường cho tao, bảo đảm không có zombie đuổi theo mới được."
Lạc Thanh Phong rất dứt khoát ném khẩu súng qua.
Lạc Ngôn liếc mắt nhìn khẩu súng trên mặt đất, ha ha cười nói: "Mày thật đúng là không chút do dự!"
"Dựa theo hướng tao nói, mày đi đầu, xác định an toàn rồi tao lập tức thả người." Lạc Ngôn cười như không cười nhìn Lạc Thanh Phong.
Ánh mắt Lạc Thanh Phong nặng nề nhìn về phía Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-tam-nam-chinh-hac-hoa-o-mat-the/748838/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.