Vừa lúc hoàng hôn, phía chân trời ửng đỏ, cảnh sắc thành thị trôi xa, tuy rằng nước biển lan rất xa nhưng vẫn có đường chân trời.
Ở cuối nguồn nước, có một chiếc tàu thủy đậu đó, bên cạnh có không ít thuyền nhỏ vây quanh.
Trên thuyền nhỏ có người ngồi tuần tra mặt nước, nhưng nhìn qua không quá nghiêm túc, liên tục ngáp ngủ vài cái, mơ màng buồn ngủ.
Mai Nhất Xuyên ở dưới nước bơi qua, trở về báo cáo tình huống.
"Bọn họ có vẻ như vẫn ở trên thuyền." Mai Nhất Xuyên nói, "Nhìn thấy toàn những gương mặt quen thuộc, là người của phó đoàn."
Tôn Lão Lục hừ nói: "Quả nhiên là bọn họ! Bọn nhãi ranh thúi, lần này không cho chút dạy dỗ, thật đúng là cho rằng chúng ta dễ bị bắt nạt!"
Địch lão đại trầm tư nói: "Chúng ta chỉ còn lại ba người có dị năng hệ thủy, muốn tới gần, phải giải quyết hết những người tuần tra xung quanh mới được."
"Tôi đi với Nhất Xuyên!" Hạ Phàm Thiến giơ tay.
"Vài ba đường võ mèo cào của cô thì có thể đánh ai?" Tôn Lão Lục không khách khí cười nhạo, chuyển tròng mắt nhìn về phía Tuyết Tiêu, "Nhưng may là có người mới vừa gia nhập Đằng Long của chúng ta hôm nay, thân thủ rất không tồi."
Tuyết Tiêu ngoắc ngón tay với ông ta, "Thử một chút không?"
Tôn Lão Lục cười lạnh nói: "Cô với Nhất Xuyên đi dò đường."
Tuyết Tiêu cười nói: "Ngại quá, tôi chỉ nghe Địch lão đại."
Sắc mặt Tôn Lão Lục tức khắc đen vài phần.
Địch lão đại thở dài, nói: "Vậy Tuyết Tiêu và Nhất Xuyên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-tam-nam-chinh-hac-hoa-o-mat-the/748836/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.