Vài tháng sau ....
Dạo nay mẹ đã khoẻ, không phải lo lắng về chuyện tiền viện phí cho mẹ nữa nên Tiểu Khuê khá thoải mái, cô chỉ làm việc vào buổi chiều tối sau khi đi học về...
Một hôm đang ngồi nghe một bản nhạc yêu thích, đang say sưa phiêu theo giai điệu bổng có một bàn tay đập nhẹ vào vai cô và hét lên :
- Tiểu Khuê .... đây rồi, cuối cùng tôi cũng tìm thấy em ....
Cô mở mắt ra nhìn và hỏi lại :
- Anh là ai vậy?
- Vỹ Nam thốt lên :
- Em không nhận ra anh sao?
- Cô ngớ người ...
- Anh là ai? Tôi không biết ...
- Em quên rồi sao? Vỹ Nam vừa nói vừa cười
- Hình như em chưa gặp anh....
- Vỹ Nam ngồi xuống, kể lại câu chuyện hôm đó cho Tiểu Khuê nghe ....
-À à à....... Cô reo lên....
- Chào Anh ....
Em không nghĩ là anh còn nhớ chuyện hôm đó như vậy....
-Em còn nhớ tên anh không????
-Xin lỗi anh ... hôm đó em có việc bận nên ....
-Anh xin tự giới thiệu lại nhé !!!
- Anh tên là Vỹ Nam, anh đang học lớp 11. Rất vui được làm quen với em ....
- Anh đưa tay ra, cô và anh bắt tay nhau
Cô thủ thỉ : Em tên Tiểu Khuê ạ. Em học lớp 10.
Anh cười nụ cười toả nắng, cùng với ánh sáng của mặt trời toả xuống hoà quyện vào nhau làm cho người đối diện trở nên ngây ngất....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/3076504/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.