Vỹ Nam đã đi được mấy tháng.
Ở nhà vừa làm việc vừa chăm mẹ. Đôi lúc cô không gắng gượng nổi nhưng vẩn phải cố gắng. Chỉ vài tháng nữa thôi Vỹ Nam sẽ về nước. Cô đã yêu và chờ đợi anh rất lâu rồi.Cô đã cống hiến cho công ty gần ba năm, hôm nay cô được nhận giải nhân viên xuất sắc. Ai cũng khen ngợi cô cả. Có lệnh điều động từ trên cô được thăng chức. Từ nhân viên bán hàng cô đã được lên làm Tổ trưởng của nhóm bán hàng . Âu Dương vẩn giữ nguyên chức Tổ trưởng.... Âu Dương vẩn luôn âm thầm giúp đỡ Tiểu Khuê, nhưng chưa một lần dám thể hiện tình cảm với cô. Còn Tiểu Khuê thì luôn xem Âu Dương như một người anh trai của mình.
Trong lòng Tiểu Khuê vẩn luôn có một nút thắt, cô luôn cảm giác mình và Vỹ Nam gia cảnh quá khác nhau.
.[......] Nước Anh xa xôi....
Đã bốn năm sang đây học từ một đất nước xa lạ rồi quen thuộc. Vỹ Nam đang soạn đồ để ngày mai bay.
-- Chào tạm biệt nhé.... Tôi về với Tiểu Khuê đây .... Trong túi của Vỹ Nam luôn có chiếc bút mà Tiểu Khuê tặng anh lúc chuẩn bị đi du học. Nó đã làm bạn với anh bốn năm....
** Máy bay đã hạ cánh ... Tiểu Khuê anh đã về rồi.
Cô đã đổi ca để tối hôm nay đi đón anh, ra đến sân bay nhìn thấy bố mẹ và em gái của anh. Cô lại chùn chân lại.. Cô đi về nhà, sải những bước chân chậm rãi ....Từ xa đã nhìn thấy Vỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/3076486/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.