Anh vào phòng ngủ đi, anh mệt như vậy ngủ bên ngoài sẽ ốm. Em sẽ ngủ ngoài này.
- Đó là giường của em, anh sẽ ngủ bên ngoài.
- Anh phải nghe lời em.
- Em cứng đầu quá rồi đấy.
Hai bên cứ lời qua tiếng lại như vậy. Không ai chịu nhường ai.
- Thôi, được rồi. Chúng ta sẽ ngủ cùng nhau trên giường. Anh hứa sẽ không làm gì em cả.
Đêm hôm đó, hai người nằm cạnh nhau nhưng không ai ngủ được. Đã rất lâu rồi hai người mới được ở gần nhau đến như vậy. Cả hai tình cảm dành cho nhau rất lớn nhưng đều mang trong mình một nổi sợ.
Hai người nằm quay lưng lại với nhau, Vỹ Nam rất muốn quay lại ôm lấy Tiểu Khuê nhưng anh sợ, sợ mình không thể làm chủ được bản thân. Bầu không khí lúc này thật khó chịu.
Bất chợt, Tiểu Khuê quay người lại, nhìn thấy gương mặt anh đang ngủ. Có lẽ cô không đủ mạnh mẽ để che dấu đi những thứ tình cảm mình dành cho anh. Ngay lúc này đây cô cảm thấy mình thật yếu đuối.
Vỹ Nam nằm im như kiểu mình đã ngủ rất say. Tiểu Khuê đưa tay sờ mặt rồi môi anh, cô hôn lên môi anh một nụ hôn. Vỹ Nam tròn xoe đôi mắt nhìn cô, còn Tiểu Khuê mặt đỏ bừng lên vì ngại. Cô lắp bắp : Em tưởng anh đã ngủ nên ....
Vỹ Nam đưa tay ôm lấy Tiểu Khuê thủ thỉ bên tai cô : " Nằm bên cạnh em như thế này, em nghĩ anh ngủ được sao".
Anh yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-sang/2661142/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.