Quá trình chờ đợi có chút khẩn trương, lại có chút gian nan, Tô Hữu Điềm nghĩ nghĩ, cô giống như là ăn trộm dùng điện thoại mở trang cá nhân của Viên Duy.
Lúc này, giao diện trang cá nhân đang lưu hành các thể loại vật trang trí, cái gì con bướm bay qua lóe lên ánh sáng, lưu hành cái gì âm nhạc, 《 Tuyết đọng Đoạn Kiều 》, 《 Tang lễ hoa hồng 》, trên trang cá nhân của cô, Vương Tuyết Đồng và Mã Tuệ các nàng đều nghe nhiều đến mức muốn nôn ra.
(#thgnao: Đoạn Kiều (Cầu gãy) - một trong những thắng cảnh hàng đầu của Hàng Châu, Trung Quốc)
Bởi vậy, cô cũng rất tò mò, Viên Duy cao lãnh như vậy, trong trang cá nhân có phải cũng giống như là những thiếu niên năm hai cấp 3 khác, dùng các loại vật trang trí cho trang cá nhân, sau đó viết một ít status làm người rùng mình hay không.
Giao diện màn hình chuyển đổi, Tô Hữu Điềm không khỏi nghiêng người về phía trước một chút.
Ngoài dự liệu, bên trong trang cá nhân của Viên Duy cái gì cũng đều không có.
Sạch sẽ, chính là phong cách nguyên thủy.
Tô Hữu Điềm có chút thất vọng, cô còn cho rằng sẽ bắt thóp được cái gì của anh cơ.
Vật trang trí không có, liền xem status. Cô kéo xuống dưới, so với việc nói là status, không bằng nói là Viên Duy viết những thứ vặt vãnh, một tháng viết một cái status được tính là nhiều.
Cô kéo màn hình, cái mới nhất, chỉ có một ký hiệu: "."
Sau đó phía dưới là một cái status viết từ tháng trước, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-mi-nhe-nhe-thoi-duoc-khong/1509448/chuong-72-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.