Trong hộp là một cuốn vở kẹp thư tình được phủ kín bằng những ngôi sao nhỏ sáng lấp lánh. Cô ta nhìn Viên Duy nhỏ giọng nói:
"Viên Duy, tôi biết cậu sợ phiền toái nên tôi đây liền trực tiếp nói cho cậu. Cuốn vở này tôi đã đính 520 ngôi sao, còn có 30 phong thư tình, mỗi một lá thư đều là tâm ý của tôi. Tôi biết rằng cậu không có tâm tình bắt đầu một mối quan hệ mới, nhưng mà tôi có thể chờ. Nguyện vọng duy nhất của tôi chính là..... Cậu có thể nhận lấy nó."
Người chung quanh hít một hơi, tựa hồ vì những lời nói này của Liễu Thấm mà cảm động.
"Liễu Thấm là nguyện ý trả bất cứ giá nào đi, nếu Viên Duy lại cự tuyệt thì quá vô tình rồi."
"Viên Duy, cậu nhận lấy quà đi, dù có đồng ý hay không thì cũng cầm đi chứ....."
"Người ta đã mất bao nhiêu thời gian, công sức làm cho cậu thì cậu nhận lấy đi!"
Khóe miệng Liễu Thấm cong lên một cách bí ẩn. Sau đó cô ta còn muốn mở thư tình ra luôn.
Không nghĩ tới rằng ở trên hộp sẽ có một bàn tay đè lên.
Liễu Thấm sửng sốt, ngẩng đầu.
Viên Duy vẫn luôn không nhìn cô ta, tay lại vững vàng mà đè ở trên hộp.
Trên mặt của anh mang theo lãnh giá hoàn toàn tương phản với ánh mặt trời ấm áp. Từ đầu tới cuối, lông mày anh đều không động một chút nào, giống như là những lời nói đó của Liễu Thấm, những cái tâm ý kia, tất cả đều không đáng để nhắc tới, người xung quanh ồn ào, hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-mi-nhe-nhe-thoi-duoc-khong/1509415/chuong-60-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.