Vừa nghe đến tên Viên Duy, mặc kệ là nam sinh hay nữ sinh, đều vây lại đó.
Nhất trung không có truyền thống bình chọn giáo thảo. Nhưng nếu là Viên Duy thì không như thế, anh ở trong lòng học sinh nhất trung, tương đương với giáo thảo.
Vào ngày đầu tiên khai giảng, anh làm học sinh đại biểu lên bục phát biểu. Sau đó các nghi thức như kéo cờ, các loại hoạt động, chỉ cần là nghi thức cần lộ mặt thì sẽ có thân ảnh của anh.
Kể cả người không biết anh, cũng sẽ mơ hồ từng nghe qua tên của anh. Ở trong mắt bọn học sinh, Viên Duy chính là đại biểu cho những người học tập tốt, mỗi ngày đều hướng về phía trước.
Hơn nữa ở trường hơn nửa năm, đã có rất nhiều nữ sinh thổ lộ với anh, anh đều cự tuyệt. Hiện tại mọi người đều tò mò, rốt cuộc ai là người có thể đem đóa hoa cao lãnh này hái xuống?
Dần dần mà, càng ngày càng nhiều người xúm lại đây, chậm rãi đem người bên trong quây thành một vòng. Tô Hữu Điềm không cao lắm, căn bản nhìn không nhìn được vào bên trong.
"Là chị Liễu Thấm lớp 6 năm hai à? Nghe nói người theo đuổi chị ấy rất nhiều, mà nghĩ thế nào lại thích Viên Duy?"
"Trường mình có mấy nữ sinh không thích Viên Duy? Lại nói chị Liễu Thấm cũng không chấp nhận những người kia, nhưng thật ra tớ cảm thấy hai người này rất xứng đôi."
"Tớ cảm thấy Viên Duy chắc là sẽ đáp ứng. Chị Liễu Thấm so với các nữ sinh khác không giống nhau. Chị ấy lại không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-mi-nhe-nhe-thoi-duoc-khong/1509413/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.