Tô Hữu Điềm tức điên, người kia là ai vậy chứ, lần nào cũng gửi tin nhắn chẳng hiểu nổi, vừa xem đã biết là muốn gây mâu thuẫn giữa cô và Viên Duy rồi!
Nghĩ đến mấy ngày này Viên Duy bất hòa với Viên Chấn, cô có lý do để tin rằng người này rất có thể là do Viên Chấn phái tới làm mồi nhử.
Nếu cô đi, rất có thể sẽ bị Viên Chấn bắt cóc, sau đó nhốt vào một căn phòng bỏ hoang tối tăm, bị trói gô lại, có người nắm tóc cô, bắt cô đối mặt với camera, quay lại hình ảnh của cô cho Viên Duy xem, bức Viên Duy rời bỏ vị trí tổng tài.
Cô sẽ bị đánh thương tích đầy mình, nhưng cô tuyệt đối sẽ không khuất phục, nhất định sẽ nhẫn nhịn cắn môi, mặt lóe lên ánh hào quang thánh mẫu: "Viên Duy, anh đừng quan tâm đến em! Đừng trúng phải gian kế của bọn chúng, kiếp này chúng ta có duyên không phận, kiếp sau lại làm một cặp mẹ con!"
Sau đó Viên Duy ở đầu dây bên kia sẽ khóc rống, điên cuồng gào thét...
Tô Hữu Điềm bị suy nghĩ của mình làm cảm động, chỉ hận không thể lập tức cùng Viên Duy ôm đầu khóc than.
Cô cúi đầu nhìn điện thoại, giống như bị phỏng, cợt ném lên sofa.
"Tôi còn lâu mới mắc lừa!"
Không ngờ điện thoại rơi xuống sofa rồi vẫn không chịu yên thân, rung một tiếng, lại sáng lên.
Tô Hữu Điềm như lâm đại địch, sao lại nhắn tin nữa rồi? Cô thập thò nhìn lại:
"Thiên vương cái địa hổ."
Tô Hữu Điềm: "..."
"Nghê Thu Vũ" muốn đùa chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-mi-nhe-nhe-thoi-duoc-khong/1509399/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.