Hôm nay Ý Lan thức dậy khá là trễ ,khi mà cô xuống nhà ăn sáng thì lại thuộc .Khi được bóng dáng thuộc .Khi thuộc .Khi ấy cô muốn té xỉu ngay tại chỗ luôn vậy ,bởi vì Hạo Thiên đã trở về rồi, nhưng không hiểu tại sao bên cạnh anh còn có Tăng Đình Đình nữa .
"Lương Huy." _ Ý Lan lên tiếng gọi .
" Cậu mau đuổi cô gái này ra ngoài đi, tôi không muốn nhìn thấy cô ta một chút nào hết ".
_ Ý Lan nói với Lương
Huy rồi sau đó hướng mắt về phía của Hạo Thiên .
" Hạo Thiên cuối cùng thì anh cũng đã bình an trở về ,em nhớ anh lắm .." .
Lúc này cô định đi lại ôm lấy anh thì bị anh đẩy ra ngoài, cũng may là có vệ sĩ nhanh tay kéo cô lại chứ nếu không cô đã bị té xuống đất rồi
" Hạo Thiên anh làm sao vậy .."
" Phu nhân, hình như cậu chủ mất trí nhớ rồi, cậu ấy không nhớ ra chúng ta. Từ nãy giờ tôi cứ thấy cậu ấy nói chuyện với Tăng Đình Đình mà thôi"
Lúc bây giờ đây thì Ý Lan mới hiểu vì sao Tăng Đình Đình lại có mặt ở đây ,chắc là cô ta đã dùng thủ đoạn gì với anh ấy rồi .
"Cậu chủ là phu nhân ,là vợ của cậu đấy .Hai người đã đăng ký kết hôn rồi,cậu không nhớ gì sao .."
"Không .."
" Tôi chỉ biết có mỗi Đình Đình mà thôi "
Không thể nào,anh ấy không nhớ ra cồ sao .Ý Lan tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-hoa-dau-thuong/3592476/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.