Liên tiếp mấy ngày sau thì Hạo Thiên không có về nhà ,đa số là anh ở quán bar uống rượu mà thôi .Lúc bấy giờ là
2 giờ sáng mà anh vẫn đang uống rượu .
(Alo ,có chuyện gì..)
[ Cậu chủ, tôi đã dạy cho cô Đình Đình một bài học rồi và cô ta hứa là sẽ không quấy rầy cuộc sống của anh
ทนัล.]
[ Um]
( Cậu chủ,dạo gần đây cô Ý Lan không chịu ăn uống gì cho nên đã ốm đi nhiều rồi,cậu chủ không định về nhà sao. ]
( Mặc kệ cô ta đi ..)
Nói xong thì anh liền cúp máy rồi uống rượu tiếp ,đã gần cả tuần anh không về nhà rồi .. Phải công nhận là người đàn ông này giận dai thật đấy .
Rồi qua mấy tuần sau cũng như vậy ,Hạo Thiên cũng không có về nhà. Anh ở một nơi còn cô ấy thì ngoan ngoãn ở trong biệt thự.
Sáng sớm đang quét nhà thì Hạo Thiên về nhà, nhưng anh cũng không đoái hoài gì đến cô cả ,anh đi thẳng lên lầu luôn.
" Haiz , hình như là có người bị thất sủng rồi,cô sớm muộn gì thì cũng sẽ bị đuổi ra khỏi nhà mà thôi. "_ Tuyết Giao lên tiếng châm chọc Ý Lan.
Mà lần này cô ta nói đúng, hình như là cô sắp bị đuổi đi thật rồi.
Bữa sáng đã được chuẩn bị xong nhưng anh cũng không thèm nhìn đến mà đi thẳng đến công ty .Ý Lan thấy vậy cũng đành thôi vậy ,sau đó cô cũng ngồi xuống ăn, nhưng mà vừa mới ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-hoa-dau-thuong/3592459/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.