Ngày hôm nay anh không đi làm mà ở nhà ôm cô ngủ ,Ý Lan cảm thấy rất vui khi anh ấy nhẹ nhàng với mình như thế.. 2)
[Reng .reng .)_ Tiếng chuông điện thoại của Ý Lan vang lên ,ngay sau đó anh liền mở lên rồi nghe máy ...
[ Ý Lan ngày hôm qua cậu về trước sao không chịu nói trước với mình.)
( Hôm qua cô rủ cô ấy đi chơi à. ]
(Ờ..)
( Sau này có đi chơi thì nhớ dẫn vệ sĩ đi theo cho an toàn, ngày hôm qua suýt chút bị kẻ xấu hãm hại. .]
( Vậy cô ấy sao rồi..)
( Bây giờ không sao rồi, tôi cúp máy trước .)...
Ngay sau đó thì anh liền cúp máy rồi lưu số điện thoại của mình vào máy của cô ..
"Ngủ rồi sao. ."_ anh lay nhẹ cánh tay của cô..
"Ngủ rồi "
Anh tự trả lời rồi nhìn lên cơ thể của Ý Lan một lượt ,chỗ nào cũng có dấu vết của anh để lại ,đã vậy còn có dấu răng của anh nữa chứ ..
Một lát sau thì anh liền gọi điện cho Hồ Chí để điều tra chuyện đêm qua ,ông ta thế nào cũng sẽ chết chắc với anh ...
Anh cảm thấy buông bỏ được hận thù là chuyện không dễ dàng gì, nhưng mà mỗi ngày cứ liên tục hành hạ cô ấy cũng không phải là cách. Anh thừa nhận là anh vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều, cho nên đến cuối cùng anh vẫn không nở dày vò người con gái này... ()
Cái gì buông được thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-hoa-dau-thuong/3592455/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.