Tiếng xe cấp cứu réo inh ỏi. Len qua dòng người hối hả chạy về phía bệnh viện.
Xe vừa dừng lại, nhân viên y tế lập tức đẩy Tiểu Trương vào phòng cấp cứu.
" Nạn nhân va chạm tai nạn giao thông. Chấn thương vùng đầu…"
" Rầm"
Cánh cửa phòng cấp cứu đóng lại. Người ta chỉ nghe thấy tiếng bước chân đi lại liên tục của nhân viên y tế.
" Tít….Tít…"
Tiếng máy thở đều đặn. Từng nhịp từng nhịp như làm ranh giới mỏng manh của sự sống và cái chết. Ở đây, không phân biệt giàu nghèo, sang hèn, tuổi tác, giới tính. Cũng không hề phân biệt thiện ác.
Ở đây chỉ có sống hoặc chết. Quyền quyết định tùy thuộc vào số mệnh của người đó. Và còn phụ thuộc vào bác sĩ.
" Không hay rồi! Mất máu quá nhiều!"
Vị bác sĩ già điềm tĩnh trả lời:
" Mau truyền máu!"
" Vâng!"
" Bác sĩ không hay rồi ạ. Nhóm máu của bệnh nhân thuộc nhóm O- ".
" Nhưng mà…"
" Thế nào?"
"Ngân hàng dự trữ đã hết!'
" Làm gì có chuyện như vậy xảy ra? Xem có người nhà không? Nếu không mau gọi viện trợ từ bệnh viện khác!"
" NHANH!"
" Dạ bác!"
Nữ y tá tức tốc ra bên ngoài gọi:
"Mời người nhà của anh Mạch Tiểu Trương! Người nhà của anh Tiểu Trương có ở đây không ạ?"
Nhân viên trực cấp cứu trả lời:
" Bệnh nhân bị tai nạn chuyển cấp cứu không có người nhà theo cùng"
Nữ y tá giọng gấp gáp:
"Đã liên hệ với người nhà chưa?"
" Vẫn chưa được!" Vừa dứt lời thì có một người thanh niên mặc âu phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/739612/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.