Dự báo thời tiết 3 ngày tới bão sẽ đổ bộ. Chính phủ thông báo cho người dân tránh bão. Bên cạnh đó nhắc nhở  tàu thuyền không di chuyển ra khơi. Vậy cho nên bây giờ hầu như phương tiện di chuyển về đất liền là không có. Hơn nữa cũng không ai dám mạo hiểm tính mạng của bản thân. 
Tiểu Thất chống cằm nhìn Dương Hy mà càu nhàu: 
" Cũng tại cậu! Vì cậu than buồn nên tụi mình mắc kẹt trên đảo luôn rồi!"  
" Haha. Đúng là một nơi nhàn hạ quên buồn chính hiệu. Thôi thì tận hưởng!", Dương Hy vẫn chăm chỉ ăn một cách ngon lành. 
" Đúng rồi! Con người ta còn có cả bạn trai. Còn tớ? Tự nhìn biến thành bóng đèn!"  
Dương Hy buông nĩa ra lập tức choàng vai bá cổ Tiểu Thất mà nũng nịu: 
" Cậu là cục cưng bảo bối của tới không thể so sánh!"  
Dạ Phong mặc một bộ trang phục thoải mái, tóc anh hôm nay vuốt keo trong cực kỳ phong độ. Cộng thêm cặp mắt kính thời gian bóng loáng. Anh đưa những ngón tay thon dài che miệng ho nhẹ một tiếng: 
" Dương Hy! Vậy còn tôi là gì?"  
" Mới nhắc...Thôi tớ đi trước… Mắc công làm cái bóng đèn!" Tiểu Thất tươi cười gạt tay Dương Hy ra. Với cô mà nói nếu Dương Hy tìm được chỗ dựa tốt dĩ nhiên cô sẽ hết lòng ủng hộ. 
Dạ Phong chưa chắc đã là chỗ dựa tốt nhất nhưng thời điểm hiện tại anh là chỗ dựa duy nhất có thể giúp Dương Hy tránh khỏi nhà họ Trịnh.  
Dạ Phong không hề nhìn Tiểu Thất một lần. Nhưng người biết điều như vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/739597/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.