Dương Hy hai tay bị trói phía sau. Cô đã không được uống nước 2 tiếng rồi. Cô khát!  
Cô không còn hơi sức để khóc nữa. Lòng cô buồn. Trên thế giới này chẳng ai đói xử tốt với cô như cha. Cô nhớ lúc về ở nhà họ Trịnh. Trương Huyền tỏ vẻ yêu thương cô trước mặt người ngoài nào là: 
" Tôi xem con dâu như con gái!" 
" Nó được gã vào nhà này coi như có tu 9 đời". 
Rồi nào là: 
" Gặp được em chồng như Trịnh Xuân Phương, mày phải tu mấy đời mới được!"  
Rồi lúc đay nghiến bằng các câu: 
"Mày không đáng một xu, em chồng mày nó xinh đẹp, giỏi giang thiếu gì người hỏi cưới mà tao đâu có gã!" 
Ngày nào cô cũng bị đay nghiến tinh thần như vậy. Cô mệt mỏi nhưng vẫn phải tỏ ra mạnh mẽ. Bây giờ vừa tìm được hy vọng là Dạ Phong nhưng cú tát vừa rồi khiến cô tỉnh ngộ.  
Dương Hy mệt quá. Cô dần khép đôi mi công vuốt lại, tóc cô rũ rượi. Lúc này cô không muốn khóc nhưng mà nước mắt cứ rơi. 
Tiếng bước chân dồn dập. Dừng trước cửa rồi sau đó lướt qua. Dương Hy ngủ thiếp đi. 
Rất lâu sau đó cánh cửa mở ra, tia sáng từ phía ngoài rọi vào. Dương Hy chớp chớp mắt, đôi mắt từ từ hé mở. Cô thấy Dạ Phong bước vào. Anh lấy tay cởi trói cho cô. Cô chỉ kịp nhìn gương mặt tuấn tú lạnh lùng ấy rồi ngất đi. 
… 
Dương Hy nằm yên trên giường. Hơi thở cô yếu ớt. Cô mơ thấy Dương Thiên nhìn cô. Ông xoa đầu cô:  
" Con gái của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/739584/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.