Những công việc lặt vặt trong nhà đều do Dương Hy một tay làm hết. Tính ra người giúp việc trong nhà họ Trịnh thật sung sướng !
Ngày ngày Trịnh Minh Minh cùng Hằng tiểu thư đều cùng nhau cười nói vui vẻ trước mặt cô. Ban đầu Dương Hy đau khổ, nhưng đến nay tâm cô như đã chết. Cũng chẳng còn đau lòng hay rơi nước mắt vì tên Trịnh Minh Minh đó nữa. Họ làm gì, cô đều mặc kệ.
Đáng lẽ ra, sau khi kết hôn cùng Trịnh Minh Minh, Dương Hy sẽ cùng hắn ta ra nước ngoài du học. Như vậy, Dương Thiên cha cô sẽ yên tâm khi có hắn chăm sóc. Đúng là chui vào chăn mới biết chăn có rận hay không. Nhà họ Trịnh bên ngoài giàu có, nổi tiếng gia giáo. Cuối cùng bên trong lại vô cùng thói nát. Đôi khi cô nghĩ nếu như nhà cô không rơi vào tình cảnh như vậy thì cô đã không sớm nhận ra bộ mặt thật của người nhà họ Trịnh.
Hôm nay là sinh nhật của Dương Thiên, cô xin phép Trương Huyền:
“ Mẹ cho con vào thăm cha con nha mẹ, hôm nay là sinh nhật của cha con !”
Giọng nói đáng ghét phát ra từ miệng của Trương Huyền:
“ Mày làm xong việc chưa? Xong rồi mới được đi !”
“ Con làm xong hết rồi !” gương mặt không cảm xúc của Dương Hy nhìn Trương Huyền.
Bà ta nhìn Dương Hy lườm mắt. Quả thật càng ngày Trương Huyền càng nhìn không ra Dương Hy đang nghĩ gì.
Dương Hy bước ra khỏi nhà họ Trịnh như rút khỏi gánh nặng. Cô hít thật sâu và thở phào nhẹ nhõm. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/256079/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.