🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Dương Hy ...Dương Hy…Dậy đi con. Đời người ngắn đừng ngủ dài. Ngủ cũng đã lâu thì mau dậy đi!" giọng Dương Thiên trìu mến gọi cô. 

Lúc này cảm giác buồn xâm chiếm, tự nhiên lại đau lòng, thân thể không cử động được. 

" Cha ơi...con không muốn dậy. Thế giới này thật kinh khủng!" 

Dương Thiên xoa đầu Dương Hy cười dịu dàng: " Đứa con gái bé bỏng của cha! Đã đến lúc con phải trưởng thành rồi. Có khóc, có té, có đau, có gục ngã thì cũng phải tự đứng dậy, tự mình lau nước mắt, tự bước đi tiếp con gái à, con làm được mà!" 

Bóng dáng của người cha Dương Thiên từ từ đi xa, xa dần. Cô cố gắng níu tay ông lại nhưng không được…

Mồ hôi ướt đẫm, Dương Hy bật dậy: 

" Cha...cha...cha ơi cha…" 

Mùi thuốc khử trùng nồng nặc, cảm giác đau nhói từ cổ tay truyền đến. Tiếng máy lạnh chạy êm êm. Y tá từ ngoài bước vào kiểm tra Dương Hy: 

" Cô không sao rồi. Ráng nghỉ ngơi đi, một lát nữa bác sĩ sẽ đến khám!"

Dương Hy nghĩ mình đã chết rồi kia chứ. Không phải cô đã dùng mảnh chén vỡ dứt khoát khứa một đường thật sâu vào cổ tay rồi sao? May mắn người hầu trong nhà phát hiện kịp. Nếu không cái mạng này cũng khó mà giữ được. 

Dương Hy đau tay, đau lòng, đau cả khối óc lẫn con tim. Người như vậy quả thật không thiết sống. Có điều, giấc mơ ban nảy làm cô chợt tỉnh. Vì cái gì?

Vì người cha mà Dương Hy yêu thương, vì người mẹ ở nơi cực lạc kia không tiếc hy sinh mạng sống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-em-yeu-em/256076/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.