Nếu ban đầu, Ân Dĩnh nghiêng về thầy Tạ, chỉ vì cảm giác an toàn từgia đình của anh mang lại thì bây giờ cô lại lưu luyến bởi cảm giác được che chở mà Tạ Khang Yên đem đến cho mình.
Đối mặt với “sư huynh”, Tạ Khang Yên rất bình tĩnh. Anh biết sử dụng lợi thế trong đoàn của mình và Ân Dĩnh.Nguyên Bân là con trai của Nguyên Sâm, cũng có danh tiếng, sau phút bốcđồng cũng sẽ nghĩ đến thể diện của gia đình. Giống như anh ngày xưa…
Lúc hai người trở lại chỗ thì Nguyên Bân không còn ở đó nữa. Có người trong đoàn nhìn họ, đằng sau chắc cũng không có ít người bàn tán. Nhưng họ sẽ không truyền tin này ra ngoài vì chẳng ai muốn nâng lượng tươngtác cho người khác cả. Ân Dĩnh là một diễn viên phụ, cũng chẳng cần dùng cô để tuyên truyền.
-Tôi….tôi đưa em về.
Đã quyết tâm chịu trách nhiệm, nếu là ngày trước thì sẽ có mai mốiđến cầu thân, đính hôn. Bản thân Tạ Yến vốn kiêu ngạo, gia tộc dược mônxem trọng y thuật hơn việc thành gia lập thất nên quá tuổi nhược quán(20 tuổi),Tạ Yến vẫn chưa có hôn phối. Kiếp này, không dễ dàng định hôn nhân như trước. Các cô gái cũng xem trọng sự nghiệp nên việc kết hônthường phải từ 20 tuổi trở lên.
-Được rồi…Thầy không cần….
-Tôi không có xe, nhưng có vé xe bus đi cả tháng. Em đi đâu, chúng ta cùng đi…
Cùng đi!
Gương mặt cả hai đều đỏ ửng. Cảm giác như mối tình đầu vậy. Cũng từng có những ngày đi cùng nhau như vậy. Không nói gì, chỉ lẳng lặng đi bênnhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-duyen/183794/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.