Ngày quay tiếp theo, Ân Dĩnh chỉ có một cảnh nhỏ, diễn cũng đơn giản, chỉ hai take là xong. 
Hôm nay sư huynh cũng không liên lạc, thầy Tạ không đến phim trường,Ân Dĩnh ngồi xem các bạn diễn diễn xuất. Từ Lập đối với vai diễn nàykhông phí quá nhiều sức nhưng nữ chính Tạ Lệ Minh lại rất nỗ lực. Đây là cơ hội lớn đầu tiên của cô ấy trên màn ảnh rộng, nếu thành công sẽ mởra con đường phát triển rất tốt trong tương lai. 
Còn Ân Dĩnh? Cô xuất đạo trước Tạ Lệ Minh nhưng bây giờ vẫn là mộtdiễn viên tuyến ba, tuyến bốn. Ân Dĩnh biết, nguyên nhân quan trọng làdo cô không có mối quan hệ, lại không chịu đánh đổi. Song phần lớn vẫnlà do thái độ của Ân Dĩnh. Cô chỉ xem đây là một công việc kiếm tiền,không có đam mê. 
Vậy thì vì công việc, Ân Dĩnh có nên đi xa hơn nữa? Tạo tin đồn vớithầy Tạ, dù đã tự bào chữa là bản thân mình đang đóng vai người yêu đơnphương, sẽ chẳng làm tổn thương gì đến thầy ngoài chút ít phiền phứcnhưng có thật là chỉ để phục vụ công viêc? Ân Dĩnh có đang bắt đầu đitrên con đường dẫn đến danh vọng bằng thủ đoạn, bằng việc lợi dụng người khác hay không? 
-Dĩnh Dĩnh… 
Có người đang gọi, Ân Dĩnh như được kéo ra khỏi cơn suy tưởng. Cô mỉm cười khi nhận ra người gọi là nhân viên hóa trang thường hay trang điểm cho mình. 
-Dạ? 
-Thầy Tạ gửi cho em…. 
-Dạ? Thầy Tạ ạ? 
-Ừ. Nhớ mở ra xem nha. 
Chị cười cười, trở về chỗ của mình. Xem ra đâu phải mình Ân Dĩnh muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-duyen/183791/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.