Sáng sớm 8 giờ, Tạ Khang Yên đã có mặt ở đoàn phim đúng như lịch hẹn. Chỉ có Ân Dĩnh đến đúng giờ, đang đọc kịch bản, còn Tạ Lệ Minh thì đang hóa trang, chưa thể ra ngoài.
-Thầy Tạ, chào anh…
-Chào Ân tiểu thư.
Ân Dĩnh nhìn thấy tư thế chào đúng tiêuchuẩn của một quý ông mà thoáng ngẩn ngơ. Anh ta nghiêng mình một góchoàn hảo, đầu cũng cúi đúng như trong ghi chú trong các tài liệu, nhưngra ngoài thực tế có phải quá phô trương không?
-Ân tiểu thư, không biết tôi có làm gì phiền cho cô không?Sao cô có vẻ….
-Không ạ! -Ân Dĩnh vội xua tay- Tại…tại sáng sớm phải dậy sớm nên tôi chưa tỉnh ngủ lắm. Không có gì phiền đâu ạ, không có…
Đã 8 giờ sáng mà còn dậy sớm gì nữa, giới diễn viên đúng là khôngbiết chú trọng dưỡng sinh gì cả. Cứ miệt mài thức khuya, dậy trễ nhưvậy, cơ thể sớm muộn gì cũng rệu rã, làm sao bù lại bằng chuyện tập gymvà thuốc giảm cân, tăng cơ được. Cô gái này hai mươi mấy tuổi đã khôngthể dậy sớm, mắt còn thâm quầng như vậy, giỏi lắm 10 năm nữa nhan sắc sẽ tàn phai thôi.
-Nếu không có gì thì cô ngồi đi. Chúng ta bắt đầu ôn lại một chút nhé!
Đêm qua Ân Dĩnh đã đọc đi đọc lại kịch bản. Tô Hiểu Đồng dù chỉ xuấthiện trong mấy phân đoạn nhưng nếu nghiêm túc khai thác thì vẫn có đấtdiễn. Cô ấy từng là đệ tử giỏi nhất của Dược môn, sau này bị hận thù che mắt. Đạo diễn Vương vốn khó tính, chắc sẽ chú ý đến những tình tiết sửdụng y thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-duyen/183784/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.