-Cô nương, thỉnh tự trọng…
-Công tử, Đào hoa mới nhìn người đã thương nhớ. Thiếp không cần gì cả, chỉ nguyện bên người, hầu hạ người thôi.
Cô gái như hoa như ngọc, môi đỏ mọng, nở nụ cười quyến rũ đến tận tâm can.
Ngoài đời, một cô gái giống hệt như thế đang kéo lê mớ va li nặngtrịch trở về căn phòng trọ nhỏ của mình. Nhìn thấy cô, bác bảo vệ nhìnvào ti vi như kiểm chứng gì đó rồi mới reo lên:
-Tiểu Dĩnh về rồi đó à? Tivi mới chiếu phim của cháu nè. Cháu diễn hay lắm!
-Dạ…Cảm ơn bác ạ!
Ân Dĩnh, tên thật là Ân Tiểu Nhàn, vào nghề năm mười tám tuổi, đếnnay đã sáu năm “xuất đạo”. Cô mới đóng xong một phim mới, lăn lộn suốtba tháng ở phim trường Hoành Điếm. Tuy nhiên “tài nguyên” có vẻ xuốngcấp dần thì phải. Bộ phim mà bác bảo vệ xem, cô quay từ năm ngoái, vaidiễn là một ca kỹ tài sắc vẹn toàn nhưng hồng nhan bạc phận, hy sinh vìnam chính. Trong dàn nữ, chắc phải là nữ phụ 10.
Phim này cô đóng vai phi tần của hoàng đế, tham gia tranh sủng, cómặt trong 20/30 tập phim, nhưng đa số chỉ là có mặt cho có, thỉnh thoảng nói mấy lời móc mỉa nữ chính, lại rước về một rổ anti.
Chắc chỉ có bác bảo vệ là nhớ đến cô thì phải. Coi như Fan hâm mộ đầu tiên.
Ân Dĩnh chào bác thêm lần nữa, kéo xe hành lý lên mấy tầng lầu. Côthuê một căn phòng nhỏ trong căn hộ ở tầng ba, sống chung cùng một giađình Hong Kong đến Đại lục làm việc. Họ thật thà, chăm chỉ, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-duyen/183779/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.