Tình hình ba vừa mới tạm ổn, đã có người đến nhà đòi nợ. Món nợ hơn 1 triệu tệ, chỉ mới trả được chưa hết một nửa. Người đòi nợ cũng đã xem vài bộ phim Ân Dĩnh đóng, còn mỉa mai cô làm “minh tinh” mà không có tiền trả dứt cho xong món nợ “nhỏ”. Ân Dĩnh chỉ biết cúi đầu.
Bà Ân vịn lấy vai con gái. Gánh nặng dồn hết trên đôi vai gầy guộc. Mấy năm nay ngoài việc kiếm tiền trả nợ, Ân Dĩnh nào có gì cho riêng mình. Giờ mới kiếm được một chàng trai tốt thì ông Ân lại lâm bệnh ngặt, không biết có thể trụ được bao lâu.
Ân Dĩnh mở điện thoại. Có không ít cuộc gọi từ công ty. Cô bấm nút gọi lại. Phía bên kia người nghe máy vẫn chưa hết bực bội, gần như gào lên:
-Cô chết dí ở xó nào vậy? Sao bây giờ mới gọi lại?
-Ba tôi bị bệnh – Ân Dĩnh giải thích ngắn gọn – Tôi đang ở quê.
Ân Dĩnh là người con hiếu thảo, coi trọng người nhà, cả công ty đều biết. Giọng người quản lý cũng dịu hẳn đi.
-Có phim cho cô đóng. Nữ phụ 3. Về mà thương lượng hợp đồng.
So nhan sắc, so khả năng, giao cho Ân Dĩnh vai này không sai. Nữ phụ 3 thời gian xuất hiện khá nhiều, sau này có một đoạn tình duyên với nam phản diện. Số phận khá bi thảm song dễ gây cảm tình cho người xem, là một vai diễn tốt. Xem ra lần này bà chủ thật tình muốn nâng đỡ Ân Dĩnh rồi.
-Nhưng mà ba tôi….
-Cô phải chọn thôi. Giữa ba cô và cơ hội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-duyen/1510780/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.