Hai mươi sáu năm trước ở vùng ven biển Sài Sơn xảy ra một biến cố lớn, một cuộc trả thù gia tộc mà người ta vẫn truyền miệng nhau đến bây giờ, một câu chuyện Trọng Thủy – Mị Châu của thời đổi mới.
Vốn là trên đất Sài Sơn có hai dòng họ lớn là Phạm gia và Trần gia cùng làm nghề đánh bắt cá trên biển và chưng cất nước mắm. Công việc này đã diễn ra nhiều đời, hình thành nên một công thức đặc chế bí mật riêng cho mỗi dòng họ.
Phạm gia và Trần gia suốt ba mươi năm đối đầu không dứt. Kết quả Phạm gia càng ngày càng lớn mạnh, làm bá chủ nghề biển và chưng cất nước mắm nổi tiếng ở Sài Sơn và trong nước, còn Trần gia tuy bên ngoài bề thế nhưng bên trong chỉ còn là cái ruột trống rỗng.
Phạm gia không có con trai, người kế nghiệp duy nhất chỉ có một cô con gái nhan sắc tầm thường, lại từ nhỏ mắc chứng bệnh tim bẩm sinh tên là Phạm Thiên Tú. Trần gia sáo rỗng lại có một cậu ấm bảnh bao, khiến con gái cả một vùng Sài Sơn bao la đều phải rỏ nước miếng đứng nhìn.
Chuyện kể cũng là sự lạ, mười năm trước không hiểu vì lý do gì mà ông chủ Trần gia là Trần Thanh Đức lại muối mặt đến nhà đối thủ Phạm Xuân Sơn làm lành.
- Ở cái đất Sài Sơn này chỉ có ông mới xứng là đối thủ của tôi. Cái suy nghĩ ấu trĩ ấy khiến tôi đối đầu với ông suốt ba mươi năm. Rút cuộc thì chỉ khiến cho biển thêm giông bão, đè nén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-duong-yeu/183758/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.