" Vậy em có cần phải cảm ơn người yêu cũ của anh hay không đây?" Ái Linh vừa nói vừa cắt miếng bít tết bỏ vào miệng.
Quả đúng là nhà hàng cao cấp, món nào cũng vô cùng ngon miệng.
"Cái này thì không cần đâu, cô ta cũng nhém xíu hại anh lên bờ xuống ruộng rồi còn gì "
"Em nghĩ là anh biết... em cũng thích anh mà đúng không! Vã lại còn thích từ rất lâu rồi " Ái Linh vân vê ly rượu trên tay mình rồi uống lấy một ngụm lớn.
Huy Thành im lặng, anh không biết phải nói như thế nào. Hay đúng hơn là anh dư sức biết nhưng vẫn cố làm lơ đi xem như không có chuyện gì.
" Anh hãy suy nghĩ kĩ xem, liệu anh có thật sự thích em hay không? Hay chỉ đơn giản là quen với việc em luôn xuất hiện bên cạnh anh mọi lúc mọi nơi như một cái đuôi nhỏ. Nên khi em không còn như vậy nữa thì anh cảm thấy không quen cho nên mới có suy nghĩ là anh cũng thích em." cô chậm rãi phân tách cho anh nghe.
Lúc đầu Huy Thành cũng cảm thấy như vậy nhưng càng về sau thì anh lại càng cảm thấy không đúng lắm.
Có thế lúc trước anh biết cô thích anh nhưng làm lơ vì nghĩ cô sẽ không bao giờ bỏ anh đi đâu nhưng sự thật trước mắt thì lại phũ phàng hơn anh nghĩ. Để rồi khi vuột mất thì anh mới biết hối hận.
"Anh đã suy nghĩ kĩ rồi, anh thật sự có tình cảm với em. Anh thích em là thật." Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-yeu-thuong/3576992/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.