“..." Lam Phong nhất thời không biết nói với cô như thế nào.
Sao tự nhiên cô lại hỏi như vậy nhỉ? Vốn dĩ anh với cô ta đâu có liên quan hay dính dáng gì.
"Có phải em hiểu lầm gì rồi hay không về mối quan hệ của anh với cô ta? "
" Hieu lam?" Y Hoan cung ba cham trong dau.
" Sau này sẽ nói em biết"
Anh đang cho người điều tra về tung tích của Trương Nhuệ rồi, đợi sau khi bắt được cô ta thì anh sẽ nói hết sự thật cho cô nghe.
Y Hoan cũng không đáp lại, thôi vậy anh không nói thì thôi. Xong rồi cô làm bộ ngó lơ quay qua hướng khác ngủ thiếp đi.
"Đến rồi à" khi nãy cô ngủ quên mất anh cũng không nỡ kêu cô dậy nên hiện tại cô đang nằm gọn trong vòng tay của anh mà đi lên lầu.
" Đến rồi, em thay đồ đi ngồi xuống ăn cơm " anh mở cửa phòng ra đặt cô ngồi xuống giường.
Bản thân thì đi xuống lầu đem hành lý của cô lên.
Sau khi cả hai tắm xong thì cùng đi xuống lầu, chị Hoa cũng đã dọn sẵn từ lâu chỉ đợi hai người xuống ăn.
"Dì ngồi xuống ăn chung luôn đi ạ" Ý Hoan thấy căn nhà cũng chỉ có ba người cũng hơi vắng vẻ.
"Không sao đâu, lát nữa tôi ăn sau cũng được" chị Hoa cũng ngại, ai đời người làm mà ngồi ăn với chủ.
"Dì cứ ngồi ăn chung đi" lúc này Lam Phong cũng mở lời.
Chị Hoa cũng không nói lại nữa mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-yeu-thuong/3576990/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.