Hết tiết học mọi người đều đổ xô lại chỗ của Trương Nhuệ. 
“ Nghe nói lúc trước cậu du học ở Mỹ hả? ’’ 
“ Cậu xài mỹ phẩm gì mà đẹp thế? ’’ 
“ Bộ cậu quen Lam Phong à? ’’ 
Mọi người đều hỏi dồn dập, tò mò với người bạn mới chuyển đến này. 
Bỗng kế bên có tiếng phát ra: “ Không quen ’’ đó là sự khẳng định từ Lam Phong. 
Lời nói phát ra dường như không đúng ý của Trương Nhuệ nên trong một khoảnh khắc gương mặt cô ta đã tối sầm lại, nhưng không ai thấy được điều đó. 
Trong lớp ai ai cũng đều đến hóng chuyện của Trương Nhuệ nhưng chỉ riêng Lam Phong và Huy Thành là không. Chuông reo ra chơi là hai người liền đi một mạch ra khỏi lớp. Bỏ lại đám đông vẫn đang tò mò kia. 
“ Cho mình qua, cho mình qua cái ’’ Trương Nhuệ thấy vậy liền chen chúc ra khỏi đám đông đuổi theo. 
“ Phong đợi mình với ’’ vừa chạy cô ta vừa la dọc theo hành lang lớp học ai cũng chứng kiến điều đấy. 
Nghe tiếng gọi Lam Phong đi ngày một nhanh hơn mặc kệ cô ta có ra sao cũng không để tâm đến. 
“ Sao cậu đi nhanh vậy hả? ’’ cô ta căn bản biết Lam Phong không ưa thích gì mình nhưng vẫn mãi bám theo, đúng là lì đòn. 
“ Liên quan gì cô ’’ mặt anh lúc này đã đằng đằng sát khí. 
“ Ở đây tôi chỉ quen cậu thôi, cậu có thể giúp đỡ tôi không! ’’ 
“ Không ’’ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-yeu-thuong/3576965/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.