Tách...tách...tách, bầu trời tự nhiên lại đổ cơn mưa.
“ Mưa rồi, sao hai người đó còn chưa ra nữa ’’
“ Tụi mình qua bên kia đứng trú mưa đi, rồi anh điện hai tụi nó coi sao ’’ Huy Thành cởi chiếc áo khoác của mình ra che chắn cho Ái Linh chạy vào trong nơi có chỗ che để không bị ướt mưa.
Rồi anh lấy điện thoại ra bấm bấm dãy số được lưu trong danh bạ điện thoại gọi đi, gọi cuộc đầu tiên thì không thấy ai bắt máy nên anh chuyển qua số khác cũng một hồi lâu thì mới có hồi âm.
“ Alo nghe nè ’’
“ Hai người chơi tới đâu rồi hả, ở ngoài trời bắt đầu mưa luôn rồi kìa ’’ cơn mưa này trong có vẻ rất lớn nha chắc phải lâu lắm mới tạnh được.
“ Sắp xong rồi, đang cởi trói là có thể ra ’’
“ Gì chứ, cởi trói gì cơ ’’
“ Nếu mà trời mưa lớn quá thì hai người về trước đi, lát tao sẽ đưa con bé về sau ’’
“ Có ổn không, mày đi bằng gì về ’’ Huy Thành cũng không dám sơ xuất về em gái mình.
“ Tao sẽ điện quản gia đến đón, yên tâm đi ’’
“ Ờ vậy tao đưa Ái Linh về trước, hai người cẩn thận đó chú ý an toàn ’’ Huy Thành nghe vậy cũng yên tâm phần nào.
Dù sao thằng bạn anh anh cũng hiểu được tính cách nó vài phần.
Nói xong thì cả hai cúp máy, Huy Thành để Ái Linh một mình đứng trú mưa còn mình thì liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-yeu-thuong/3576956/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.