Về đến nhà, Nhật Hạ liền nhốt mình trong phòng.
Cô mở cuốn sổ tay đã được mình ghi chép rành mạch những kí ức còn nhớ từ kiếp trước.
Cô cảm thấy có đôi chút lo lắng.
Vốn dĩ kiếp trước không có bước đệm này.
Thiếu niên khi nãy là ai?
Phải chăng bởi vì cô đã thay đổi một số thứ nên cũng đã thay đổi một số trật tự về thời gian?
Nhật Hạ đá rơi dép lê trên chân, nằm lên giường mềm mại tiếp tục ngẩn người, lại thiếp đi lúc nào không hay.
———
"Phanh!"
Một tiếng vang lớn, cửa phòng chợt khép lại.
ads
Ngoài cửa mọi người hoàn hồn, một người so với một người sắc mặt càng trắng đến khó coi.
Bên trong cánh cửa.
Phòng lớn đến dọa người, nhưng rất u ám, drap trải giường màu đen, rèm cửa sổ màu đen, thảm đen,… ngay cả ánh đèn cũng u ám, cho dù là buổi tối mở đèn cũng không thể chiếu sáng cả căn phòng.
Cô gái bị người đè ở trên giường. Hô hấp thiếu niên dồn dập, kiềm nén những cảm xúc táo bạo đó làm cho gương mặt tuấn mỹ của cậu lộ ra chút dữ tợn và thống khổ...
Cô định chạy trốn khỏi hắn!
Cô muốn rời khỏi hắn!
Hắn cúi người áp tới.
Ánh sáng bị âm u thay thế.
Trong giọng nói khàn khàn, cửa lồng nơi con thú bị nhốt từ từ mở ra….
"Tôi muốn em.”
Cô sững người không thể tin nhìn hắn, đến khi lấy lại được phản ứng gương mặt đỏ bừng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600865/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.