Sáng sớm, tuyết rơi lả tả. Trên bầu trời không lấy nổi một tia nắng.
Bông tuyết rơi bên bệ cửa sổ, khói tuyết đông lại tạo thành một bầu trời mờ ảo.
Nhật Hạ như thường lệ đều dậy sớm, sửa soạn sau đó mới xuống nhà dưới.
Nhưng hôm nay khi vừa xuống, Nhật Hạ cơ hồ cảm thấy không khí có chút quái lại.
Đám người hầu kinh dị trao đổi ánh mắt.
Sống ngần ấy nồi bánh chưng, lần đầu tiên thấy thiếu gia đích thân xuống phòng bếp nấu ăn!
Đặc biệt động tác của Mặc Hàn rất thành thục.
Đun dầu trong chảo nóng lên, thiếu niên đập hai quả trứng vào chén, bỏ thêm một chút muối, đánh đều hỗn hợp trứng và gia vị lại với nhau, màu sắc vàng óng bao trùm hết đáy nồi, đợi đến khi hỗn hợp trứng hơi hơi đọng lại, xào trộn hai lần, sau đó đem chia phần trứng ra làm hai. Trong một chảo khác, Mặc Hàn đem cà chua gọt vỏ cắt nhỏ ra, xào chung với chút nước tương, sau đó lại đem trứng chiên ở nồi kia, trộn lại xào chung với nhau, thêm một chút muối và tiêu sao cho vừa miệng.
Sau đó lại nhào bột rồi nấu nước dùng mì.
Động tác của hắn rất mau lẹ, nhưng nhìn qua lại có cảm giác thong thả ung dung, giống như loay hoay không phải đồ ăn, mà là tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.
Hắn để ý phẩu vị cô rất thanh đạm, làm đồ ăn phần lớn chỉ bỏ chút muối cùng hồ tiêu, đồ ăn làm như vậy sẽ chẳng ngon chút nào, nhưng cô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600791/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.