Sắc trời dần tối, cả thành phố chìm trong bóng đêm, ánh đèn đường đan vào cảnh đêm, đèn xe nhấp nháy, phồn hoa náo nhiệt vô cùng.
Lúc thấy Nhật Hạ về đến nhà dì Tiêu mới thở phào nhẹ nhõm, nói: “Sao hôm nay cô về trễ thế?”
Cô không muốn làm dì Tiêu lo lắng, liền nói: "Hôm nay là bữa học cuối cùng của năm nên cháu cùng vài người bạn hẹn nhau đi ăn một chút."
"Nếu tối mà đói bụng thì về nhà dì Tiêu làm đồ ăn cho cháu. Ăn ở ngoài không vệ sinh.”
"Dạ vâng."
Nhật Hạ hàm hồ đáp, vừa đưa ba lô cho người giúp việc đang tới lấy, đổi giày, vừa không ngẩng đầu hỏi: “Bây giờ Mặc Hàn đang ở nhà ạ?”
Đợi mấy giây, không nghe thấy tiếng trả lời, Tần Khả đang thay dép lê cảm thấy bất ngờ ngẩng đầu lên.
Sau đó thì thấy người giúp việc đang có vẻ khó xử.
“Vâng. Chỉ là…”
“Sao vậy?”
“…Bây giờ Mặc thiếu gia đang có khách, có lẽ là không được rảnh đâu ạ.”
"không sao. Cháu cũng chỉ hỏi như vậy."
Nhật Hạ gật đầu, trên khuôn mặt tuyệt nhiên không kéo khẩu trang xuống.
Cũng may Mặc Hàn đang bận việc, nếu thấy gương mặt này chắc chắn sẽ tra hỏi cho mà xem.
Nhật Hạ định trở về phòng, nhưng lúc bước ngang qua thư phòng thì cùng lúc đó cánh cửa của căn phòng được mở ra.
Bước ra khỏi phòng là một người đàn ông, bên cạnh là chàng thiếu niên đang ngồi trên chiếc xe lăn.
Thấy cô gái, người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-yeu-anh/2600788/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.