Chưa đến nửa tiếng sau đã thấy Bá Tân quay lại, trên tay cầm theo vài tờ giấy khổ A4.
-Đại Tỷ, đây là booking của Tỷ.
Nói xong, Bá Tân đặt một tờ giấy xuống, quay mặt chữ lại cho thuận chiều với Ngọc Phương rồi nói tiếp:
-Tỷ đến sân bay, tìm quầy vé của hãng ...
Ngọc Phương hất tay ngăn hắn lại:
-Mấy thủ tục này ta đã tìm hiểu cặn kẽ rồi, đệ nói vào phần chính đi.
Bá Tân gật đầu, dù sao người thông minh cũng hiểu người thông minh, có thể bớt được nhiều thứ rườm rà. Một khi Đệ Nhất Quỷ đã nói hai tiếng "biết rồi" có nghĩa là mọi thứ về chuyện đó cô ấy đã nắm rõ như lòng bàn tay. Gã liền đặt mấy tờ giấy còn lại lên bàn rồi nói:
-Đây là những địa chỉ làm ăn chính ngoài sáng của nhà Nakamura ở Osaka.
Ngọc Phương gật đầu, thấy cô im lặng không hỏi thêm gì, Bá Tân liền biết câu chuyện đã kết thúc tại đây. Gã bèn cất tiếng nói tiếp:
-Visa sẽ được giao đến đây trong ba mươi phút nữa. Còn về vũ khí thì Đại Tỷ cần mang theo thứ gì cứ đưa cho đệ, sẽ có người mình đem qua và giao tới tận tay Tỷ bên đó....
Ngọc Phương đột nhiên cười lớn làm Bá Tân khẽ giật mình. Gã vô thức im miệng như hến ngay lập tức, đứng đó như trời trồng.
-Đệ vẫn cho rằng ta sẽ qua đó để giết sạch bọn họ sao? - Ngọc Phương vừa cười vừa hỏi. Trong đầu cô đang nghĩ thằng nhóc này quả nhiên đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/3730560/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.