-Kính coong...
Tiếng chuông cửa vang lên, Lê Bá Tân đã đứng đợi sẵn bên trong liền mở cửa ngay lập tức. Ngọc Phương đi thẳng vào trong, nhìn thấy trên chiếc bàn trong phòng ăn đã để sẵn một chân nến ba tay cắm sẵn ba cây nến trắng chưa đốt. Chiếc bàn ăn được trãi khăn trắng tinh tươm, bên trên bày hai bộ đĩa, dao nĩa và muỗng. Ngọc Phương đi thẳng đến chiếc ghế salon ở cạnh nhà bếp rồi ngồi xuống. Lê Bá Tân cười hì hì cất tiếng:
-Đại Tỷ uống nước hay rượu.
Ngọc Phương lắc đầu, cau mày đáp:
-Không cần, đệ mau trả lời cho ta biết về năng lực của Đặng Phục Thăng.
Lê Bá Tân vội vàng ngồi xuống chiếc ghế đối diện với cô rồi hỏi:
-Đại Tỷ mới vừa gặp Trương đại nhân sao?
Ngọc Phương gật đầu:
-Quả nhiên là đệ nắm rất rõ chuyện này, chuyện tra khảo để lấy thông tin, lão hồ ly đó không bao giờ trực tiếp có mặt. Ngũ muội thì một khi đã đắm chìm vào niềm vui tra tấn thì chẳng khác nào một con khùng, nó còn nhớ được người ta nói gì mới sợ. Chắc chắn chỉ có đệ đứng đó tra khảo để lấy thông tin.Nên khi nghe lão đề cập đến chuyện tra khảo mới biết được năng lực của Phục Thăng ta liền nghĩ ngay đến tam đệ.
Lê Bá Tân thở dài ra một hơi rồi cất tiếng:
-Cũng đã đến lúc nói cho Đại Tỷ biết, thôi thì đệ cũng không cần giấu giếm gì nữa về chuyện này. Nhưng mà Đại Tỷ không trách đệ vì đã không chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/3724694/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.