Chương trước
Chương sau
Tuấn Mã trố mắt nhìn Ngọc Phương, gã vốn đang mong cô sẽ chọn phương án giết chết cái đứa phản bội kia, vì nếu đã không thể làm được gì bọn to đầu thì ít ra cũng phải dằn mặt chúng nó cho đỡ tức phần nào. Vậy mà chị đại lại chọn cả hai phương án, Tuấn Mã không hiểu, gã liếc qua nhìn Lệ Thanh. Những tưởng cô ta cũng sẽ ngạc nhiên giống mình, nhưng không, Tuấn Mã thấy rõ ràng gương mặt của Lệ Thanh như bừng sáng. Cô ta nhỏ nhẹ hỏi Ngọc Phương:

-Có thể cho tôi biết tại sao cô chọn cả hai phương án không?

Ngọc Phương đáp:

-Để có thể bán đứng được ba của cô, thì chí ít người đó phải gần gũi, nhưng không được quá thân cận. Những người có thể xếp vào diện tình nghi này thật sự không phải nhiều, nhưng nếu xuống tay lầm thì thiệt hại về phía

Trần Gia lại không hề nhỏ. Thêm nữa, sắp xếp kế hoạch bán đứng ông Thành không phải chỉ có một người.

Lệ Thanh cất tiếng:

-Cô nói đúng, chúng tôi xác định chắc chắn được một người, người này trong nhóm tài xế của ba. Nó là cháu họ, gọi ba bằng ông. Có điều kẻ đứng sau giật dây thì lại không thể xác định được là ai.

Ngọc Phương cười cười:

Dẫu có tra tấn hắn thì cùng lắm chỉ tìm được kẻ liên lạc mà thôi. Ở đẳng cấp này bọn họ dùng rất nhiều lớp đệm để liên lạc, có xé rách hết các lớp đệm này thì cũng không có hi vọng tìm được kẻ đứng sau. Vì vậy tôi mới đề nghị hai phương án, giết thằng kia để làm an lòng đối phương. Tận dụng tên phản bội thực sự còn trong gia tộc để ru ngủ đối phương, chờ cho đến khi thời cơ chín muồi thì đưa hắn ra làm con bài để có cớ dứt điểm luôn những kẻ đứng sau giật dây vụ này...Sáu nhà đó không phải ai cũng đồng thuận vụ ám sát này đâu? - Lệ Thanh bất ngờ ngắt ngang lời Ngọc Phương, xem ra tình báo của cô ta cũng đã có tin đưa về.Ngọc Phương khẽ lắc đầu:

-Cái thể sáu gia tộc đã tồn tại quá lâu rồi, bình thường thì không sao, nhưng nếu có tác động từ bên ngoài đủ lớn sẽ rất dễ hình thành đại loạn như bây giờ. Theo tôi ai nhúng tay và ai không đều đã không còn quan trọng nữa, cái chính ở đây là bảy thế lực chỉ được phép tồn tại còn một thế lực mới có thể đối phó với nguy cơ từ bên ngoài đó.

Lệ Thanh chau mày hỏi:

Thế lực từ bên ngoài.Hồng Liên Bang, tổ chức cung cấp độc quyền Hắc Trân Châu. - Ngọc Phương nói.Lệ Thanh nhướng đôi mày hết cỡ, cô bé có thể "chơi" chung được đó. Cô ta liền nói:

-Cả việc này cô cũng biết. Thôi được, bây giờ tôi sẽ trao đối việc hợp tác với cô.

Hai cô gái trong phòng đột nhiên quay qua nhìn Tuấn Mã chằm chằm, dù sao cũng là tay lão luyện, ăn cơm giang hồ bao năm nay, gã cũng khá biết chuyện, những việc này không nên bàn luận tay ba. Hơn nữa Tuấn Mã cũng tự biết đối những chuyện mưu sâu kế hiểm gã cũng chỉ là đứa con nít khi so với hai cô gái này. Tuấn Mã liền đứng dậy đi ra khỏi phòng, khóa trái cửa lại. Gã đi thẳng ra ngoài, đứng cạnh đài hoa sen ở giữa hoa viên, móc thuốc ra hút, đôi mắt dán chặt vào nơi đang tổ chức tang lễ. Hút gần cả bao thuốc thì bỗng nhiên gã thấy ngoài cổng xôn xao hẳn lên. Ở phía cổng biệt thự xuất hiện hai người phụ nữ một già một trẻ đang bước vào. Hai người này nhìn từ xa có vẻ quen quen, lúc thấy ông Hồng dẫn họ vào khu vực lễ tang, đi ngang qua hắn, Tuấn Mã nhận ra hai người này chính là hai người phụ nữ đã đến nhà của Phục Thăng vào sáng sớm hôm đó. Bóng họ vừa khuất khỏi tầm mắt thì thấy Lệ Thanh cùng Ngọc Phương bước ra, đi thẳng về phía nơi đặt quan tài của ông Thành. Tuấn Mã dụi vội điếu thuốc cuối cùng đang hút dở rồi đi theo sau Ngọc Phương.



Vào khu vực lễ tang, Tuấn Mã thấy hai người phụ nữ đó đang ngồi quay lưng trò chuyện với ông Hồng. Nhác thấy

Lệ Thanh xuất hiện, ông Hồng vội vàng đứng dậy thưa với người phụ nữ lớn tuổi:

-Thưa bà Tô, cô Thanh đã ra ạ.

Lệ Thanh lật đật đi đến gần, cúi đầu chào:

-Thưa bà Tô, thưa cô Kim Chi, cảm ơn hai người đã đến.

Tuấn Mã thầm nghĩ hai người phụ nữ này cũng phải có vai về cực lớn trong hắc hoặc bạch đạo. Gã biết rõ Lệ Thanh không cúi đầu trước những người khác bao giờ, ngay cả đối với các bậc trưởng thượng trong dòng họ Trần cũng vậy. Tuấn Mã tò mò ghé tai Ngọc Phương hỏi nhỏ:

-Chị Hai, em thấy hình như là hai người này hôm đó đã đến nhà chị với Anh Hai thì phải?

Ngọc Phương mỉm cười gật đầu thay cho câu trả lời. Gã đang tính mở miệng hỏi họ là ai vậy thì nghe bà Tô kia reo lên:

-Ngọc Phương, con cũng ở đây à?

Ông Hồng và Lệ Thanh giật mình kinh hãi, không ngờ bà Tô của Đặng Gia lại có quen biết với cô gái này, hơn nữa nghe giọng điệu có vẻ rất thân tình. Ngọc Phương vội vàng bước tới cúi đầu chào bà Tô:

-Dạ, con chào bà nội và chị Kim Chi.

Nghe cô chào "bà nội", Lệ Thanh và ông Hồng sửng sốt, hóá ra cô gái này có quan hệ họ hàng với Đặng Gia thì phải. Nhưng câu nói của Kim Chi mới khiến họ nghe như sấm động giữa trời quang.

-Đã gọi bà nội thì phải gọi chị là chị hai mới phải phép chứ. - Kim Chi mỉm cười buông lời trách.



Lệ Thanh không nhịn được sự tò mò nữa, cô quay qua hỏi Ngọc Phương:

-Em là ...

Câu hỏi còn chưa kịp nói hết, bà Tô đã tươi cười đáp thay luôn cho Ngọc Phương:

-Ngọc Phương là cháu dâu tương lai của nhà họ Đặng này.

Nghe xong đáp án, cả ba người Lệ Thanh, Tuấn Mã và ông Hồng vô thức quay qua nhìn Ngọc Phương không chớp mắt. Ông Hồng vốn chỉ ngạc nhiên vì sao cô gái này đi theo Tuấn Mã lại có lai lịch kinh thiên động địa như vậy. Lệ Thanh thì bị bất ngờ này đến bất ngờ lớn hơn, nhưng toàn bộ đều là những bất ngờ mang lại sự tốt đẹp cho công cuộc báo thù của cô, khiến cho cô mừng đến mức như bị hóa thành tượng, không biết dùng cảm xúc nào đề thể hiện. Chỉ riêng Tuấn Mã thì sợ hãi thật sự, gã không ngờ Ngọc Phương lại là cháu dâu của Đặng Gia, thế thì Anh Hai của gã - Đặng Phục Thăng- chính là người con của dòng tộc này. Gã vẫn nhớ như in lời của ông

Hồng năm nào khi bắt gã đến Xóm Mả ở:

-Đừng bao giờ quay về Trần Gia khi không được cho phép và tuyệt đối phải bảo vệ an ninh ở khu vực hẻm cụt bên trong này bằng hết khả năng của chú mày.

Khi đó gã cũng đã ngạc nhiên không ngớt với chỉ thị của ông Hồng, gã có hỏi ông ta:

-Tại sao?

Ông Hồng khi đó nhún vai đáp:

-Tao cũng không biết, ông dặn thế thì làm thế thôi. Ông có nói, nếu mày để những người sống trong khu đó gặp bất trắc gì thì mày sẽ ngủ dưới đáy sông đó, liệu hồn mà làm.

Bây giờ thì gã đã hiểu, thì ra trong hẻm cụt cạnh Xóm Mã có một yếu nhân phải bảo vệ và yếu nhân đó lại chính là

Đặng Phục Thăng - Chồng tương lai của chị đại Ngọc Phương.

./.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.