"Khôn ngoan vượt được Thanh Hà,
Dẫu rằng có cánh khó qua Lũy Thầy."
Nhớ đến Đại Phu Đào Duy Từ, lòng Ngọc Phương lại bồi hồi xúc động. Tuy không được gặp Đại Phu vì ông đã mất trước khi cô ra đời, nhưng Ngọc Phương vẫn kính trọng, tự xem Đại Phu Đào Duy Từ là thầy của mình. Ngài chính là thầy cuả Chúa Sãi Nguyễn Phúc Nguyên. Đại Phu Đào Duy Từ cũng là người thiết kế nên Lũy Trường Dục hay còn được dân gian gọi là Lũy Thầy. Chiến lũy đã làm biết bao binh tướng của Đàng Ngoài phải chịu cảnh hao xương tổn máu, lực bất tòng tâm không thể công phá. Tuy nhiên, ít người nhận ra Lũy Trường Dục chỉ mới là thành lũy thứ nhất. Thành lũy thứ hai được Đại Phu xây dựng cho Đàng Trong chính là quyển binh thư Hổ Trướng Khu Cơ mà ông đã viết.
Quyển binh thư này không chú trọng vào các học thuyết, triết lý quân sự mà chú trọng vào phần thực hành thực tiễn. Ai cũng biết Hổ Trướng Khu Cơ bao gồm ba phần: Thiên Thời, Địa Lợi, Nhân Hòa. Ba quyển này tập hợp tất cả các kiến thức từ hậu cần, rèn quân luyện tướng, chế tạo vũ khí cho đến khía cạnh kinh tế quốc gia.
Nhưng chỉ một số ít người biết ngoài ba phần Thiên Thời, Địa Lợi và Nhân Hòa. Đại Phu Đào Duy Từ còn viết phần thứ tư là Âm Binh. Ba phần đầu chính là cực dương, còn phần thứ tư chính là cực âm của Đại Phu. Phần này sau khi Chúa Sãi xem xong đã quyết định không đưa ra truyền bá rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-thoi-gian-de-tra-no-cho-anh/2987844/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.