8
Ban đầu tôi không ngờ Hoắc Quyết lại to gan đến mức trực tiếp giam cầm Tang Vãn Vãn.
Anh ta thật sự là một kẻ kiêu ngạo.
Khác với anh ta, tôi luôn tuân thủ pháp luật, không thể xông vào nhà họ Hoắc, phải nghĩ cách khác.
Mạc Như Vân kịp thời gửi cho tôi một tin quan trọng.
"Tiểu Du, Hoắc Quyết đưa Tang Vãn Vãn đi khám bác sĩ tâm thần ở nước ngoài," cô ấy ấp úng, "Nếu giấy giám định được đưa ra..."
Tôi có chút sửng sốt, sau đó cười lạnh.
Xem ra là lấy cảm hứng từ tôi.
Tang Vãn Vãn đương nhiên không thể nào mắc bệnh tâm thần, chỉ là Hoắc Quyết muốn cô ấy mắc bệnh.
Làm giả một giấy giám định bệnh tâm thần thật dễ dàng, một khi báo cáo được công khai, nhà họ Tang không còn ai, Hoắc Quyết chính là người giám hộ duy nhất của Tang Vãn Vãn, có thể tùy ý kiểm soát tự do thân thể của Tang Vãn Vãn, tước đoạt tất cả các quyền cơ bản của cô ấy với tư cách là một người bình thường.
Thậm chí còn có thể dựa vào tin tức không bỏ rơi người vợ bị bệnh tâm thần để tạo dựng danh tiếng tốt.
Đến lúc đó, tôi mới thực sự không gặp được Tang Vãn Vãn, chứ đừng nói đến việc giúp cô ấy.
"Tên khốn ăn bám." Tôi khịt mũi coi thường.
"Tiểu Du, bây giờ phải làm sao?" Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoc-dong-so-menh/3741959/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.